Ngô Huyền Tử đánh giá Chu Minh Châu vài lần, trong lòng nghi ngờ, ông ta cũng không phát hiện trên người Chu Minh Châu có điểm khác biệt gì, vậy tại sao vị Chu cô nương này có thể được Bộ tiên sinh khen ngợi.
“Không dám nhận không dám nhận, nếu nói ngưỡng mộ đã lâu thì phải là ta nói mới phải!”
Chu Minh Châu khoát khoát tay, vô cùng khách khí khom người hành lễ với Ngô Huyền Tử.
Đúng là Chu Minh Châu ở chỗ tiểu thư nhà giàu trong huyện thành không phí công lăn lộn, lúc này hành lễ ngược lại có mấy phần khí chất đại gia khuê tú.
Tiếp sau khách sáo vài câu, Chu Minh Châu vén ống tay áo lên: “Thôn trưởng, Tiểu Lục Nhân nói hắn đã rất lâu không ăn đồ ăn ta làm rồi, lần này ta xuống bếp, nấu cho các ngươi mấy món ăn ngon!”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây