“Hắn còn nói cái gì mà, mấy ngày nay trời mưa, tại ta bảo quản không kỹ. Đúng là tức chết ta rồi. Có điều chỗ mầm đậu tương này lại không thể lãng phí được, vốn dĩ ta tính toán đem mấy thứ mầm này đi trồng. Không nghĩ tới bà nương nhà ta phàn nàn chuyện này với Minh Châu. Minh Châu vừa nghe xong, đã nói sao không nấu mầm đậu tương để ăn, hương vị vừa thơm vừa giòn. Lúc đó ta và bà nương nhà ta không tin. Ngươi đoán xem mọi chuyện thế nào? Sau đó Minh Châu mang mầm đậu tương đi xào, ăn lên đúng là cực kỳ thơm!”
Tống Lại Tử cười nói: “Minh Châu nói, nàng đang tính toán hợp tác mua bán mầm đậu tương này. Ta làm đậu nảy mầm, nàng hỗ trợ bán cho thôn trấn phụ cận, thôn trưởng, ngươi cảm thấy sao?”
Bộ Phàm nở nụ cười.
Nha đầu kia chưa bao giờ bỏ qua cơ hội kiếm tiền.
“Ý tưởng không tồi, nhưng mà, sau khi những người khác ăn được món này, bọn họ sẽ nhanh chóng tìm ra cách làm, vì vậy các ngươi buôn bán không được lâu dài!”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây