Dạ Vô Cương

Chương 170: Chân tướng cũng chỉ là một tấm màn che (1)

Chương Trước Chương Tiếp

Buổi chiều, Xích Hà Thành từ mông lung dần dần ảm đạm, hòa vào trong bóng đêm thật sự.

Trong gian phòng, Thái Dương Thạch sắp tắt. Tần Minh ngồi ở chỗ đó vẫn không nhúc nhích, không nhìn thấy rõ gương mặt hắn, chỉ có đôi mắt vẫn phát sáng.

Hắn lại nhìn về phía mình lúc mười bốn tuổi. Khi đó hắn coi trọng tình cảm, quan tâm tới người bên cạnh, lúc sinh ly tử biệt thì luyến tiếc, không nỡ bỏ xuống.

Vào giây phút đó, Tần Minh mười bốn tuổi đang khẽ run rẩy. Hắn muốn liếc nhìn phụ mẫu và đệ đệ lần cuối cùng. Bởi vì hắn biết lần này đi đại khái sẽ chết.

Khi hắn quay đầu lại, chỉ thấy bóng lưng phụ mẫu đi xa.


Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây

Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (2) - 🎫Đề cử (0)