- Từ ca, hình như... có thứ gì đang thổi hơi lạnh, nhiều lần thổi tắt lửa của ta.
- Đừng nói nữa!
Từ Thịnh cản người này nói tiếp. Bởi vì hắn cũng cảm giác được có một luồng khí lạnh thổi tới trên cổ, làm cho lông tóc của hắn đều dựng đứng.
Bây giờ sương mù dày đặc không bình thường, không nhìn thấy được thân núi bên trái, cũng không nhìn thấy được con đường dưới chân. Chỉ có bóng tối vô tận, hai mắt bọn họ giống như vô dụng.
Tần Minh không lên tiếng. Bầu không khí này quá nặng nề và kỳ quái. Sương mù tự nhiên nổi lên khiến mọi người không thể nhìn thấy gì. Cảm nhận của hắn cũng không thể phát ra ngoài.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây