“Chuyện gì thế?” Tào Quảng Vũ hơi bối rối.
“Chỉ thế thôi mà ngươi cũng đòi xưng huynh gọi đệ với lão Giang? Tôi còn thấy mất mặt giùm cậu!”
“Tôi mất mặt chỗ nào?” Tào Quảng Vũ không phục.
Nhâm Tự Cường bĩu môi: “Tuy cả hai đều thích thầm người khác ba năm, nhưng ngươi nhìn Giang ca xem, hai câu là có thể khiến Sở Tư Kỳ tức điên lên, còn cậu thì sao? Ngồi ở nhà hàng hai tiếng mà Hồng Nhan chẳng biết cậu là ai.”
Chu Siêu cũng bước tới vỗ vai y: “Giang ca tuy không quen với Sở Tư Kỳ, nhưng lại có Hồng Nhan thích, còn cậu thì chẳng có gì.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây