Xem ra trong cái nhà này, chỉ có mình là người ngoài thôi.
Giang Cần âm thầm than thở, nhưng không dám nói ra, sợ Tết nhất lại rước bực vào thân, nên rất biết điều mà im lặng, cúi đầu ăn sủi cảo.
Phùng Nam Thư mím môi cười khẽ, trong ánh mắt là cả một trời niềm vui, như một con mèo ngốc được xoa đúng chỗ, đôi mắt xinh đẹp phản chiếu ánh đèn ấm áp của căn phòng.
Cuộc trò chuyện tiếp theo mới là thú vị.
Viên Hữu Cầm hỏi hai đứa quen nhau thế nào, tiểu phú bà thật thà trả lời: “Cậu ấy đá cháu.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây