Một lúc sau, Dương Kiến Quốc nghe tin chạy tới, ôm chầm lấy Giang Cần, miệng liên tục gọi “chú em“.
Sau vài câu chào hỏi, ông ta mở cặp, lấy ra một tập tài liệu, đưa đến trước mặt Giang Cần.
“Vài hôm trước có người tìm tôi bàn chuyện hợp tác, muốn mở một chuỗi cửa hàng nhượng quyền. Tôi cũng không rành, nên cứ để đó chờ cậu về xem thử có được không.”
“Nhượng quyền à?”
Giang Cần mở hợp đồng ra xem một lát rồi nói: “Có thể cân nhắc, nhưng chưa phải lúc. Ý kiến của em là trước tiên phải làm vững thị trường Tế Châu, xây dựng danh tiếng. Khi đó chúng ta tự mở nhượng quyền thì lợi ích vẫn tốt hơn là bị người khác chia phần.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây