“Giang Cần, nắm tay.”
Hắn nắm lấy bàn tay nhỏ bé của cô, cảm thấy lạnh buốt liền đưa lên miệng hà hơi hai cái, sau đó nhét vào túi áo để sưởi ấm.
“Cậu nghĩ mình sẽ từ chối đúng không? Ha ha, nếu mình nói không nắm, cậu chắc chắn sẽ lại gọi mình là anh trai. Mình nhìn thấu cậu rồi.”
Tiểu phú bà ngẩng mặt nhìn hắn, vẻ ngơ ngác. Cô cảm thấy tên gấu chó này vừa thông minh lại vừa ngốc.
“Sao cậu nhìn mình mà nước miếng sắp chảy ra vậy?” Hắn híp mắt nhìn cô.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây