“Cậu gạt quỷ à? Rõ ràng là dân chuyên nghiệp, vào mấy chỗ đó một chút cũng không chột dạ. Còn tôi thì khác, vừa bước vào đã hoảng hốt, chẳng biết phải làm gì luôn.”
Quách Tử Hàng nói xong chợt nhớ ra một chuyện: “À đúng rồi, Giang ca, cậu gọi về nhà chưa?”
Giang Cần gật đầu: “Gọi rồi, bị mắng cho một trận. Mẹ tôi bảo khỏi cần về nữa, còn định nhường phòng tôi cho con chó ở.”
“Tôi cũng thế. Mẹ tôi hôm nay nấu một bàn đồ ăn, nghe nói tôi không về thì giận ra mặt.”
“Trách ai đây? Tôi đã bảo là về nhà, kết quả cậu vừa nghe thấy đi chơi là hai mắt sáng trưng, còn sáng hơn cả đèn sưởi nhà tắm.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây