Giang Cần liếc nhìn Phùng Nam Thư, thấy cô đang chăm chú vặn nắp cốc, ánh mắt không xao động. Hắn thở phào nhẹ nhõm:
“Ăn cơm đi, chuyện của bọn tôi không đến lượt cậu lo.”
“Như lưu huỳnh và oxy muốn biến thành lưu huỳnh trioxit cũng phải cần đến vanadi pentoxit làm chất xúc tác đấy.”
“Cậu cố tình kiếm chuyện phải không? Biết rõ tôi không học hành gì còn nói thế.” Giang Cần cười lạnh, lạnh hơn cả đêm đông.
Cao Văn Tuệ giơ tay:
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây