Giản Thuần đi theo Chu Phượng ra ngoài, không kìm được bèn hỏi: “Đàn chị, chẳng phải chị từng nói nếu bắt được sẽ trừ điểm, phạt tiền sao? Có gây rắc rối gì cho chị không?”
Chu Phượng liếc nhìn cô ấy: “Lần trước, trong buổi thi hùng biện, tôi nợ Giang Cần một ân tình. Nhưng cậu ta không bao giờ nhờ vả điều gì. Lần này xem như trả nợ. Nhớ nói với cậu ta một tiếng.”
“Vâng, em sẽ nhắn lại.”
Chu Phượng khẽ nhếch môi, thêm một câu: “Nhớ nói là tôi còn cho các cô mượn nồi điện.”
“Dạ dạ, em nhớ rồi.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây