Nhưng lần này, ngay cả lão Tào cũng không ngờ rằng cửa phòng lại bị đẩy mở thêm một lần nữa.
Một nam sinh với mái tóc bóng mượt bước vào, cổ đeo dây chuyền bạc, trông không khác gì một gã trai thời thượng đi đầu xu hướng. Y vừa vào cửa đã vang lên tiếng chào hỏi:
“Anh, anh đến rồi!”
Phùng Nam Thư nghe xong thì mắt sáng lên, quay đầu nhìn về phía Giang Cần.
Giang Cần lập tức cau mặt, bình tĩnh cúi xuống uống nước. Trong đầu hắn bất giác nảy ra suy nghĩ: Cả thế giới này đều gọi bạn trai là “anh” sao? Gọi là thằng ngốc hay thằng dở hơi chẳng phải thân thiết hơn à?
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây