Khi Giang Cần rời đi, Cao Văn Tuệ quay đầu ghé sát lại gần Phùng Nam Thư, thì thầm:
“Giang Cần lúc nào cũng miệng nói bạn bè, bạn bè, nhưng trong lòng chắc chắn coi cậu là bạn gái rồi.”
“?”
Đang ngái ngủ trong cái lạnh mùa đông, Phùng Nam Thư nghe câu này xong liền tỉnh táo hẳn.
“Cậu nghĩ mà xem, 208 là tâm huyết của cậu ấy, nhưng hắn luôn muốn nhân viên ở 208 quý mến cậu, thực lòng xem cậu như bà chủ. Hành động như thế không phải quá rõ ràng rồi sao?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây