“Giang Cần, mình lạnh.”
Phùng Nam Thư nói, đôi giày da cừu lót lông của cô phát ra âm thanh lộp cộp trên mặt cầu.
“Vừa nãy cậu không bảo là không lạnh sao?”
Phùng Nam Thư không biểu lộ cảm xúc, đưa tay từ trong ống tay áo ra: “Tay mình lạnh buốt đây này, không tin cậu thử xem.”
“Haiz, ai bảo mình từ nhỏ đã là người tốt bụng, ấm áp cơ chứ.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây