Sau khi xác nhận xong việc tài trợ, Giang Cần âm thầm nhờ Trang Tư Ngọc xóa tên Tào Quảng Vũ khỏi danh sách đi trễ, rồi cả hai nhóm chào tạm biệt nhau.
“Lão Tào, cậu phải mời tôi ăn cơm đấy.” Vừa quay lại hành lang, Giang Cần đã bắt đầu vòi vĩnh.
“Dựa vào cái gì?” Tào Quảng Vũ nhăn nhó.
Giang Cần hừ một tiếng. “Ông đây đã hy sinh nhan sắc, cầu xin chủ tịch hội sinh viên xóa tên cậu khỏi danh sách đi trễ. Cậu không định cảm ơn bằng một bữa ăn à?”
Khóe miệng Tào Quảng Vũ giật giật. “Cậu tưởng tôi ngốc à?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây