Lữ Quang Vinh nhấp một ngụm trà, điềm tĩnh nói:
“Cậu ta đã có thể thông qua mối quan hệ với giáo sư Nghiêm để lấy được thư giới thiệu, lại còn khiến đại học Khoa Học Công Nghệ đồng ý cho mở rộng hoạt động kinh doanh, thì chắc chắn miệng lưỡi cũng không tệ đâu. Em thực sự nghĩ cậu ta không biết mình nên nói gì sao?”
“Hả? Thế sao cậu ta lại hỏi?”
“Cậu ta hỏi một câu, em trả lời một câu, cậu ta cảm ơn một câu, giờ em không phải đang rất vui sao?”
Chu Phượng sững người trong giây lát, mất năm giây mới kịp phản ứng.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây