Ban đầu Giản Thuần không mấy thiện cảm với Trang Thần, nhưng so sánh với Giang Cần, cô ấy thấy Trang Thần hơn hắn quá nhiều.
Sau khi bữa tiệc kết thúc, Giang Cần đứng dậy vươn vai, vô tình thấy Giản Thuần đang nhìn mình với ánh mắt lạnh lùng, trong lòng không khỏi thắc mắc.
“Cậu nhìn tôi làm gì?”
Giản Thuần thay đổi nét mặt, nở nụ cười: “Thiếu gia Giang hào phóng như vậy, tối nay chắc sẽ mời chứ?”
“Hào phóng mà không ăn gạo nhà cậu, mở miệng ra đã muốn người ta mời cơm, thật chán chết*.” Giang Cần tỏ vẻ chán ghét. (*Từ “chán chết” Giang Cần nó bằng ngôn ngữ mạng đời sau.)
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây