“Nhưng Diểu Diểu bây giờ nổi tiếng rồi...” Mặt Đổng Văn Hào tái nhợt.
“Đúng vậy, Thời Diểu Diểu giờ đã nổi tiếng, chứng minh cô ta mới chính là người không có mắt nhìn, mà bản thảo của Thời Diểu Diểu là do cậu đưa cho tôi, cô ta không hận cậu thì hận ai?”
Đổng Văn Hào tê hết cả da đầu: “Chị ta nên hận cậu chứ!”
Nghe xong, Giang Cần liền lạnh lùng cười: “Cô ta hận tôi thì có ích gì? Tôi đâu phải là người của khoa Văn học, cũng không phải là người của câu lạc bộ Văn học, chẳng liên quan gì đến cô ta cả, hận cũng vô nghĩa. Nhưng đừng quên, cậu là người gần cô ta nhất và cũng là người chịu trách nhiệm đầu tiên.”
“Vậy bây giờ tôi phải làm sao?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây