“Già rồi cậu sẽ không thích ăn kẹo bông nữa đâu.”
Giang Cần dưới ánh mắt ai oán của cô, xé một ít sợi kẹo bỏ vào miệng: “Nhưng mà khi cậu già rồi, nếu vẫn muốn ăn kẹo bông, thì cậu cứ gọi điện cho mình, mình lập tức quay xe lăn đi mua cho cậu!”
Phùng Nam Thư nghe xong “ồ” một tiếng, lại không vui như tưởng tượng: “Chúng ta đến khi già rồi vẫn không sống chung với nhau sao?”
“Sao cậu không quan tâm tại sao mình lại phải ngồi xe lăn sau khi già chứ?”
“Ế?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây