Người đó không thể rút trường kiếm, không khỏi cả kinh, nhưng không đợi hắn nghĩ đến bước tiếp theo nên làm như thế nào, một bàn tay đã tát vào cái má trắng nõn của hắn.
Người đó thét lớn một tiếng, cũng bay ra theo, góc độ, đường cong giống hệt người trước, cơ hồ ngay cả số vòng xoay trong không trung cũng giống hệt.
Lần này tất cả mọi người đều đơ rồi, đó chính là hai Diễn Đạo Giả cường đại, nhưng ở trước mặt Long Trần, lại giống như người lớn đánh trẻ con không nghe lời vậy, đó căn bản không phải là chiến đấu.
Không chỉ là người xa xa ngây đơ, ngay cả hai Diễn Đạo Giả đó cũng đờ đẫn, bọn họ thậm chí còn chưa hiểu có chuyện gì xảy ra đã bị tát bay lên trời, khi từ dưới đất đứng lên, đầu óc choáng váng, cảm giác hỗn loạn.
Cho tới mấy giây sau, đầu bọn họ mới khôi phục tỉnh táo, nhìn đệ tử chính đạo đang kinh hãi ở xa xa và Long Trần đang cười dài, lập tức lửa giận ngút trời.
- Long Trần, ta phải giết ngươi.
Hai người đồng thời gầm lên một tiếng, lao về phía Long Trần, trường kiếm trong tay bay múa, kiếm khí như sóng, khóa chặt Long Trần trong sóng kiếm.
Thấy hai vị Diễn Đạo Giả cường đại cuối cùng cũng sử ra toàn lực, kiếm thuật của hai người cực cao, khí rót sông dài, khiến mọi người động dung.
Lúc trước bọn họ bị Long Trần thuận tay tát bay, khiến bọn mọi người cùng hoáng hốt, một độ cho rằng trên thực tế hai người là đệ tử cấp hạch tâm mặc phục sức Diễn Đạo Giả để ra vẻ khệnh khạng.
Bởi vì đệ tử trong biệt viện, trang phục của Diễn Đạo Giả có nhiều hơn một đạo đạo văn so với đệ tử hạch tâm bình thường, dùng để chứng minh thân phận không tầm thường của bọn họ, cũng là một loại tượng trưng cho thực lực.
Có điều luôn có một số người, ra bài không theo lẽ thường, bản thân là một đệ tử hạch tâm, lại mượn một bộ phục sức của Diễn Đạo Giả, đi tác uy tác phúc, hù dọa người khác, lúc ban đầu mọi người cũng cho rằng họ là loại người này.
Nhưng hiện giờ bọn họ vừa ra tay, mọi người đều hoảng sợ biến sắc, hai người không ngờ lại cường đại như vậy, công kích thế này cho dù là Diễn Đạo Giả cũng rất khó tiếp được.
Bang bang.
- A a.
Hai tiếng bùm bùm, hai tiếng hét thảm, kiếm ảnh đầy trời biến mất, hai bóng người chật vật bay ngược ra sau.
- Trời ạ.
Khi hai người bay ra xa hơn chục trượng, mọi người nhìn khuôn mặt của họ, không khỏi há to miệng.
Vị trí chính giữa mặt hai người xuất hiện một dấu vết kỳ quái, mũi lõm sâu xuống, cả khuôn mặt cơ hồ đã biến thẳng phẳng lì, máu tươi giàn giụa.
Mọi người hoảng sợ nhìn về phía Long Trần, chỉ thấy Long Trần đang nhìn viên gạch trong tay, nhẹ nhàng lắc đầu.
Nhìn viên gạch đen nhánh, lại nhìn dấu vết trên mặt hai người, mọi người lập tức bừng tỉnh đại ngộ, cuối cùng cũng đối chiếu được rồi, biết bọn họ là bị binh khí kỳ quái gì gây thương tích.
- Quả nhiên không phải mặt ai cũng to như Triệu Minh Sơn, người thường không to như vậy được.
Tuy Long Trần nói rất khẽ, nhưng ở đây đều là cường giả, đều nghe rất rõ ràng, người ngoài thì cũng thôi.
Nhưng xa xa có mấy đệ tử biệt viện, sắc mặt lập tức biến đổi, Triệu Minh Sơn là nhân vật gì? Đường đường là cường giả cấp chí tôn, chẳng lẽ Triệu Minh Sơn cũng bị đập rồi? Long Trần này rốt cuộc là yêu quái gì? Ngay cả chí tôn cũng đập.
- Long Trần, tên hỗn đản ngươi...
Hai người bị đập cho trên mặt huyết nhục mơ hồ, nhưng thần trí vẫn còn, trước mặt nhiều người như vậy, bị nhục nhã thế này còn khó chịu hơn là giết bọn họ.
- Còn mắng người à?
Long Trần hừ lạnh một tiếng, bước ra một bước, xuất hiện ở bên cạnh hai người, gạch trong tay giống như gió xoáy, đập đến hai người.
Bốp bốp.
Cùng với tiếng kêu thảm thiết, máu tươi không ngừng bắn tung tóe, thỉnh thoảng lại truyền đến tiếng xương gãy, khiến người xem ở xa xa cảm thấy khiếp vía.
- Mắng lão tử là dâm tặc này.
Bốp bốp.
- Ai là dâm tặc?
Bốp bốp.
- Cả nhà các ngươi đều là dâm tặc.
Bốp bốp.
Mỗi lần Long Trần mắng một câu, chính là hung hăng đập hai phát gạch xuống, mỗi người một gạch, công bằng công chính công khai.
Có điều cảnh tượng cực kỳ máu tanh, hai người bị đập cho cả người đều là máu, cánh tay và đùi đều gãy lìa, hai người hét lên tru tréo, giống như lợn bị chọc tiết.
- Đừng đập nữa, đập nữa là chết người đó, Long Trần gia gia, chúng ta sai rồi, tha cho chúng ta đi...
Hai người ở trước mặt Long Trần, căn bản không có sức hoàn thủ, bọn họ tức tới nổi điên, bọn họ cũng không biết mình bại thế nào.
Nhưng gạch đó của Long Trần rất hung tàn, cứ đánh tiếp như vậy, bọn họ chắc chắn sẽ phải chết, chỉ đành chịu thua nhận sai, bọn họ thật sự sợ rồi, thường ngày đều cao cao tại thượng, nhưng trên thực tế là đang che giấu nội tâm yếu đuối của bọn họ, sợ chết nhất chính là loại người như bọn họ.
Bốp bốp.
- Lão tử cho các ngươi lải nhải à, lão tử gây nghiệt gì mà lại có thể sinh ra đám cháu chắt ngu ngốc như các ngươi.
Hai người lại ăn thêm một gạch, lúc này Long Trần mới thu tay, thấy đã đánh cho hai người phục rồi, hỏi bọn họ vài câu, muốn xem bọn họ là bị ai sai khiến.
Có điều khiến Long Trần thất vọng là, hai tên ngu ngốc này kỳ thật chính là muốn khoe mẽ, chứ không có ai sai khiến cả.
- Ha ha ha, bên chính đạo đúng là náo nhiệt thật, chó cắn chó cũng kịch liệt như vậy.
Bỗng nhiên phía trước sơn cốc có một đám người đi tới, khiến đồng tử mọi người không khỏi co rút lại.