- Khà khà, lão đại ngươi có điều không biết đấy thôi, cái chùy này là di vật lúc sinh tiền của vị tiền bối kia, là có linh tính, hiện tại ta dùng ý chí và thành ý của ta để khiến nó cảm động, nó nguyện ý để ta điều khiển nó.
Quách Nhiên nhìn chùy trong tay, vẻ mặt sùng kính nói.
- Như vậy cũng được à, thế chẳng phải là có thể dùng cái chùy khủng bố này để đập người ta sao?
Long Trần nói với vẻ không dám tin.
Tuy cảm thấy Quách Nhiên nói rất mơ hồ, nhưng sự thật trước mắt, không thể không tin, thế giới này đúng là có rất nhiều chuyện quỷ dị.
Phải biết rằng trọng lượng của cái chùy này còn nặng hơn Trảm Tà của Long Trần gấp đôi, nếu ai ăn một chùy, cho dù là Diễn Đạo Giả cũng bị đập chết.
Quách Nhiên lắc đầu nói:
- Cái chùy này không phải chiến chùy, mà là tượng chùy, cho dù chết, ta cũng sẽ không dùng nó để chiến đấu.
Lúc này vẻ mặt của Quách Nhiên rất thần thánh và thành kính, khác hắn với vẻ cợt nhả của hắn lúc bình thường.
Long Trần không biết, Chú Khí Sư chân chính sẽ coi chú khí là tín ngưỡng của mình, cuộc đời bọn họ sẽ sử dụng hai cái chùy, một cái là để chiến đấu, còn gọi là chiến chùy.
Cái chùy khác là dùng để rèn vũ khí, còn gọi là tượng chùy, hai chùy tuyệt đối không thể dùng lẫn lộn.
- Được rồi, tuy ngươi hiện tại vẫn chưa trở thành Chú Khí Sư, có điều bộ dạng hò hét trâu bò đó của ngươi cũng rất có quy mô.
Long Trần thở dài nói.
- Khà khà, chẳng thế à, nếu không thì sao có thể theo lão đại ngươi lăn lộn.
Quách Nhiên cười ha ha nói, lại khôi phục bộ dạng lúc trước.
Long Trần lắc đầu, tiểu tử này vừa rồi nhất định là bị quỷ phụ thân, hắn hiện tại mới là hắn chân chính.
- Đúng rồi, ta còn có được một tờ giấy rất thần kỳ, ngươi xem xem có giúp được gì cho ngươi không?
Long Trần đưa giấy vàng trong tay cho Quách Nhiên, có lẽ tiểu tử này khi bị quỷ phụ thân có thể nhìn ra chút gì đó.
Nào ngờ Quách Nhiên cầm tờ giấy đó, lật đi lật lại nhìn một lượt, liền lắc đầu nói:
- Không nhìn ra gì cả, hình như là phù văn, nhưng lại không giống lắm, cảm giác có chút kỳ quái, nhìn không hiểu.
Thấy Quách Nhiên cũng không hiểu, chẳng lẽ thứ này không phải thứ có liên quan tới chú khí? Nếu không phải thì sao lại xuất hiện ở bên trên quan tài nhỏ kia?
Nếu đã không biết, Long Trần trước hết cứ cất nó vào trong ngực, thứ này không thể để vào không gian giới chỉ.
Bình thường khi không dùng linh hồn khu động nó, nó sẽ giống như một lát cắt hoàng kim, không có bất kỳ lực công kích gì.
- Ngươi có tính toán gì không? Ta chuẩn bị đi tìm tên gia hỏa kia báo thù, đám vương bát đản đó thiếu chút nữa thì chơi chết lão tử, nợ này phải đòi!
Long Trần hỏi.
- Lão đại, ta muốn bế quan.
Quách Nhiên do dự một chút rồi nói.
- Bế quan, ngươi bế quan ở đây á?
Long Trần sửng sốt.
- Ừ, tuy trong bí cảnh cơ duyên vô số, có điều ta không có thực lực để tranh đoạt, đi theo bên cạnh lão đại, không những không giúp được gì, ngược lại còn liên lụy tới ngươi.
Hiện giờ ta có chú khí đài và tượng chùy, trong tay còn có nhiều gạch như vậy, ta muốn tinh luyện chúng, đả tạo một kiện áo giáp mà ta đã khao khát từ lâu.
Quách Nhiên nói.
Long Trần ngẫm thấy cũng đúng, hiện tại Quách Nhiên đã bước lên một con đường tu hành hoàn toàn khác với bọn họ, lại đi trải qua những giết chóc đó thì không có ý nghĩa.
- Vậy cũng tốt, ngươi đã muốn rèn đồ, vừa hay ta cho ngươi một số tài liệu.
Long Trần trực tiếp ném cho Quách Nhiên một cái không gian giới chỉ.
Quách Nhiên tiếp nhận không gian giới chỉ, nhìn vào bên trong, không khỏi hét lên thất thanh:
- Lão đại, không thể nào, ngươi mang hết về à?
Quách Nhiên thấy trong không gian giới chỉ, chồng chất vũ khí giống như núi nhỏ, có vũ khí, có cung tên, có trường mâu, đại chùy đại chùy, có búa lớn, chính là vũ khí trong cơ quan ở mộ huyệt dưới lòng đất.
- Quét dọn chiến trường phải triệt để, tất nhiên không thể lãng phí, những thứ này, tài liệu đều rất tốt, đánh cho Trảm Tà của ta thành răng cưa, chắc ngươi có thể sử dụng được, đúng rồi, thứ này ngươi có cần không.
Long Trần nói xong, vung tay.
Ầm.
Một cây cột cực lớn dài đến trăm trượng rơi xuống đất, toàn bộ mặt đất đều chấn động, bị đập ra một cái hố to, cây cột mấy người mới có thể ôm hết có một nửa đã cắm vào trong đất.
- Ặc, lão đại ngươi trước kia làm nghề dỡ nhà à? Ngay cả nó mà ngươi cũng mang ra được.
Quách Nhiên nhìn cây cột cực lớn đó, vẻ mặt kinh hãi.
Hắn tất nhiên nhận ra, cây cột đó chính là cột chống trong mộ thất, hắn không ngờ Long Trần lại ngay cả cái này cũng không buông tha.
- Đừng coi thường, ta về sau mới phát hiện, cây cột này căn bản không phải là đá, mà là một loại kim loại, bên ngoài cơ bản không có, thế nào, ngươi có cần không?
Long Trần nói.
- Ta cũng muốn lắm, nhưng thứ to như vậy ta dùng thế nào được!
Quách Nhiên nhìn cây cột cực lớn này, cảm thấy bất đắc dĩ, quá to, căn bản không đút vào lò luyện được.
Xoẹt xoẹt
Một tiếng động nhỏ vang lên, sau đó Quách Nhiên trợn mắt há hốc mồm, quang mang màu vàng hiên lên, cây cột cực lớn đó bị cắt thành những đoạn nhỏ rộng một thước.