- Lão đại!
Trong một sơn động kín đáo cách mộ thất mấy trăm dặm, Quách Nhiên đang kinh hỉ nhìn Long Trần.
- Lão đại, ngày đó ta ở chỗ tối, nghe thấy đám vương bát đản kia nói ngươi bị chôn trong mộ thất, ta nhất quyết không tin.
Với sự anh minh thần võ, trí tuệ vô song của lão đại, sao lại bị chôn vùi trong đó? Còn bọn họ thì có thể bình yên vô sự mà ra?
Long Trần tiến vào huyệt động, đặt mông ngồi dưới đất, hơi có chút mệt mỏi nói:
- Lần này ngươi nói sai rồi, lão đại của ngươi thật sự bị chôn, thiếu chút nữa thì chết ngạt.
Quách Nhiên cả kinh:
- Không thể nào, lão đại ngươi thật sự bị chôn à? Nhìn quần áo của ngươi, đúng là vừa từ dưới đất chui lên!
Nhìn Long Trần cả người đều là đất cát, quả thật có chút chật vật, sắc mặt cũng có chút mỏi mệt, trong lòng không khỏi kinh ngạc.
- Cả ngày bắt nhạn, vẫn bị nhạn mổ mắt, lão đại của ngươi lần này xem như là lật thuyền trong mương, mất hết mặt mũi.
Long Trần không khỏi thở dài nói.
Thì ra ngày đó sau khi Long Trần liều mạng với ba người đó, một kích toàn lực trực tiếp đánh bay ba người.
Nhưng ba người đó, toàn bộ đều là cường giả cấp chí tôn, ba người hợp lực, Long Trần cũng bị đẩy lui mấy bước.
Lui bước thì không sao, nhưng lại bị một cây cột to đùng nện xuống, vừa hay chặn mất cửa động, thế là Long Trần rất bi thương, mộ huyệt lún xuống, trực tiếp bị chôn ở bên trong.
Sau khi mộ huyệt lún, càng lúc càng nhiều bùn đất ép xuống phía dưới, cho dù với nhục thân của hắn, cũng không chịu nổi trọng lực khủng bố đó, cảm giác mình sắp bị ép nổ.
Thế là, Long Trần tưởng rằng đã chắc chắn sẽ phải chết, đột nhiên Long Trần nhớ tới, muốn không bị ép chết, phải tiến vào trong thông đạo dầy đặc cơ quan kia mới được.
Thông đạo đó là được đả tạo từ tài liệu đặc thù, chắc có thể chống chịu được áp lực bên trên, Long Trần dùng cả tay cả chân, gạt ra bùn đất, bò về phía thông đạo đó.
Khiến Long Trần cảm thấy may mắn là, cột đá cực lớn đó tuy chặn mất cửa thông đạo, nhưng không phải bịt kín, vẫn có một khe hở hơn nửa thước.
Long Trần vội vàng từ khe hở đó chui vào thông đạo, sự thật quả nhiên đúng như Long Trần đã suy đoán, thân là thông đạo cơ quan duy nhất trong mộ thất, khi kiến tạo, quả thật được xử lý đặc thù, không sập xuống.
Bên ngoài vẫn không ngừng phát ra tiếng vang, Long Trần biết, đó là áp lực trên đỉnh đầu quá lớn, đang áp súc bùn đất chung quanh, mà bùn đất nơi này lại cứng rắn như nham thạch.
Trong mộ huyệt không có không khí, với tu vi của Long Trần, ở nơi này nhiều nhất chỉ có thể sống được ba ngày, thời gian dài hơn, hắn sẽ không chống chọi nổi.
Cho tới một ngày sau, tiếng vang bên ngoài đã dừng, tất cả đều trở nên im lặng, sự yên tĩnh như cõi chết đó khiến người ta sợ hãi.
Long Trần thử dùng Linh hồn chi lực xâm nhập vào trong bùn đất, hắn phát hiện với Linh hồn chi lực của hắn, ở trong không khí có thể thăm dò được ra bên ngoài nghìn trượng, nhưng ở trong bùn đất này, ngay cả phạm vi mười trượng cũng không vươn ra được, bùn đất nơi này, mật độ quá lớn.
Ngay khi Long Trần đã hết đường xoay xở, bỗng nhiên Long Trần phát hiện tờ giấy trong tay đang tỏa ra quang mang mỏng manh.
Đột nhiên khiến mắt Long Trần sáng lên, đưa Linh hồn chi lực vào tờ giấy vàng đó, tờ giấy lập tức sáng lên, chiếu sáng toàn bộ thông đạo.
Không biết vì sao, tờ giấy đó lại có lực tương tác cực lớn với Linh hồn chi lực, Linh hồn chi lực bám vào bên trên, có thể phát ra uy lực không thể tưởng tượng.
Long Trần cầm lấy tờ giầy, vạch lên trên vách tường, vách tường không biết được đả tạo từ tài liệu gì, không ngờ cứ trực tiếp bị rạch ra một lỗ hổng, dễ dàng như cắt đậu hủ.
- Không ngờ lại sắc bén như vậy à?
Long Trần không khỏi chấn động, không ngờ tờ giấy này sau khi được rót vào Linh hồn chi lực lại trở nên chém sắt như chém bùn.
Nhẹ nhàng buông tay, Long Trần chậm rãi nhắm mắt lại, tờ giấy bay lên không trung, bắt đầu từ từ chuyển động.
Theo Linh hồn chi lực của Long Trần vận chuyển, tờ giấy xoay tròn, trực tiếp khoan thủng nóc thông đạo, bay lên trên.
Long Trần phát hiện, tờ giấy vàng đó có thể cảm ứng được từ cự ly xa, cho tới khi tờ giấy ở ngoài năm sáu dặm, bỗng nhiên phá đất bay ra ngoài.
- Có cửa rồi.
Long Trần không khỏi mừng rỡ, tờ giấy này quả thực rất sắc bén, cắt mở được cả nham thạch, thoải mái như cắt đậu hủ.
Hơn nữa giấy vàng tiêu hao rất ít, thế là Long Trần bắt đầu một công trình lớn, đó chính là dùng tờ giấy nhỏ để đào động.
Đầu tiên là dùng nó đào ra một cái lỗ nhỏ chỉ to bằng nắm đấm, để không khí xuyên xuống, không khiến mình ngạt thở mà chết.
Sau đó mở rộng không gian trên đỉnh đầu, để bùn đất bên trên đến rơi xuống, sau đó thì không ngừng bỏ vào trong không gian giới chỉ.
Bởi vì chiều dài của thông đạo này có hạn, không chất được quá nhiều đất, cũng may trên người Long Trần có một đống không gian giới chỉ, tùy tiện lấy hai cái để đổ đất là được rồi.
Đào giếng rất khó khăn, có điều đào giếng từ dưới lên thì lại vô cùng dễ dàng, chỉ mất một ngày, Long Trần đã đào xong cái giếng đường kính hai thước, dài đến mấy dặm này.
Long Trần không lập tức ra ngoài, lại ở trong huyệt động dưới lòng đất thêm một ngày rồi mới ra.
Vừa ra khỏi mộ huyệt, Long Trần liền tới thẳng huyệt động kín đáo đã hẹn với Quách Nhiên, vừa vào huyệt động, Long Trần liền cảm thấy mệt mỏi ập tới.
Cảm giác tìm được đường sống trong chỗ chết thật quá tốt, quả nhiên mộ huyệt không phải nơi người sống nên ở, người sống cần phải sống trên mặt đất.
Cho dù là Long Trần, đối mặt với tử vong cũng phải do dự và bất lực, nếu không có tờ giấy vàng đó, hắn đã thật sự phải chết ở bên trong rồi.
- Đi, tìm một chỗ cho ngươi xem thứ hay.
Sau khi nghỉ ngơi một lát, Long Trần dẫn theo Quách Nhiên tìm một chỗ trống, duỗi tay ra, trực tiếp triệu hoán chú khí đài cực đại đó.
Khi nhìn thấy chú khí đài, hai mắt Quách Nhiên trực tiếp lồi ra, miệng há to, cơ hồ để lộ đủ ba mươi hai cái răng của hắn.
- Ta không phải đang nằm mơ chứ?
Quách Nhiên lẩm bẩm.