Cửu Tinh Bá Thể Quyết

Chương 667: Bị lừa (2)

Chương Trước Chương Tiếp

- Còn thất thần ra đó làm gì? Các ngươi đều là người chết à? Nên làm gì chẳng lẽ bản thân không tự biết?

Triệu Minh Sơn thấy một đám đệ tử đều đang ngơ ngác nhìn hắn, không khỏi há miệng chửi to.

Nghe thấy Triệu Minh Sơn quát, lập tức có một Diễn Đạo Giả chạy tới, lấy ra bình thuốc, đưa tới một viên đan dược.

Bốp.

Triệu Minh Sơn tát cho hắn một cái, mắng to:

- Mẹ nó, lão tử không phải tàn phế, cần ngươi tới vuốt mông ngựa à, còn không mau dẫn người đi xung quanh tìm không gian giới chỉ của tên hỗn đản đó cho ta.

Người đó bị đánh ngã, cũng nghẹn đầy một bụng tức, nhưng hắn không dám cãi lại Triệu Minh Sơn, đành phải dẫn theo mọi người cùng nhau tìm kiếm, trong lòng đã sớm ân cần thăm hỏi thăm già trẻ lớn bé nhà Triệu Minh Sơn một lượt.

- Đúng là uất ức thật, náo loạn thành thế này, kết quả là lại chẳng vớt được một sợi lông, đúng là tức chết mà.

Triệu Minh Sơn và cường giả cấp chí tôn kia đều ăn đan dược chữa thương, nhìn đám người đang cẩn thận tìm kiếm, không khỏi căm tức nói.

Lần này tiến vào cổ mộ, một sợi lông cũng chẳng kiếm được, còn chết nhiều đệ tử như vậy, cuối cùng còn chuốc lấy một thân thương tích, khiến hắn bực bội muốn đập đầu vào tường mà chết.

- Lần này lợi ích trong cổ mộ đều bị Long Trần và tên gia hỏa họ Quách kia lấy đi rồi, Long Trần chết trong mộ thất, thứ trên người hắn, chúng ta cũng không có được.

Cường giả cấp chí tôn kia thở dài nói.

Tuy trên người Long Trần có bảo bối kinh người, nhưng bị chôn sâu dưới lòng đất, phải biết rằng, bùn đất nơi này khác với ngoại giới, mật độ rất lớn.

Cho dù hiện tại bắt đầu đào bới thông đạo, đào tới khi bí cảnh đóng lại, bọn họ cũng không đào được tới vị trí thi thể của Long Trần, cho nên bảo bối trên người Long Trần, cũng chỉ có thể từ bỏ thôi.

- Viên gạch trong tay Long Trần hẳn là gạch lát trong mộ huyệt, đó là một loại kim loại vô cùng hi hữu.

Tin rằng trên người tên gia hỏa họ Quách đó cũng có không ít, nếu tìm được hắn, có lẽ có thể từ trên người hắn có được một số lợi ích.

Triệu Minh Sơn gật đầu, có điều bỗng nhiên lại nói:

- Nếu không tìm thấy hắn thì sao?

Trên mặt cường giả cấp chí tôn kia hiện lên một nụ cười lạnh:

- Vậy thì treo thưởng truy nã, nói tiểu tử này là tay sai của Long Trần, giết hại đồng môn, dù sao cứ tùy tiện gán cho một tội danh là được.

Trừ phi tiểu tử này không lộ mặt, một khi lộ ra, sẽ bị chúng ta công kích, có miệng cũng khó cãi, chúng ta bỏ ra một chút tiền thưởng, lại có thể thu hoạch được rất nhiều tài liệu quý giá, mua bán này vẫn có lời.

- Chủ ý này không tồi, nếu không tìm thấy hắn, mẹ nó, không thể trút ra được cục tức này, đành phải trút lên người người khác, Biệt viện một trăm lẻ tám này, lão tử không diệt cả nhà chúng thì không phải tên là Triệu Minh Sơn.

Trong hai mắt Triệu Minh Sơn hiện lên một tia tàn nhẫn.

Cường giả cấp chí tôn kia gật đầu, đột nhiên trong hai mắt hiện lên thần sắc nghĩ mà sợ:

- Không ngờ Long Trần này lại khủng bố như vậy, thì ra khi chiến đấu với chúng ta vẫn không xuất toàn lực.

Rõ ràng là muốn mượn tay chúng ta lấy ra bảo vật, cuối cùng thì để hắn đến hái đào, thật sự quá âm hiểm.

Kỳ thật bọn họ không đổ oan cho Long Trần, có điều lần này Long Trần sơ sót rồi, hắn ngàn tính vạn tính, lại không tính tới quan tài kia không ngờ là trống không, không có bất kỳ cơ quan gì?

Dựa theo suy đoán thông thường, trong quan tài dù sao cũng phải có độc khí, ám tiễn gì đó chứ, cho dù có kém tới mấy thì cũng phải có mấy thủ đoạn lừa người chứ.

Cho nên Long Trần không muốn tự mình động thủ, một mặt là sợ nguy hiểm, mặt khác là sợ phiền, còn có một điều nữa là hắn muốn thử thực lực của mình sau khi tấn thăng Dịch Cân cảnh.

Có lẽ ở cổ đại đều là thái bình thịnh thế, chỉ để lại một đạo cơ quan, phòng ngừa một số mãnh thú là đủ rồi, không ai lại nghĩ đến có người muốn đập quan tài nhà người ta.

Cho nên toàn bộ quá trình đều không có chút tình tiết éo le gì, nếu Long Trần đoán được trước thì đã sớm tự động thủ, không đến nỗi về sau lại bị chôn trong cổ mộ.

- Đáng tiếc, tờ giấy vàng đó tuyệt đối là một kiện chí bảo, có thể mang theo bí mật kinh thiên.

Triệu Minh Sơn nói với vẻ tiếc nuối.

Cường giả cấp chí tôn kia cũng có đồng cảm, tuy không lấy được tờ giấy để xem kỹ, nhưng từ khí tức của nó là có thể phán đoán ra, đó tuyệt đối là một kiện bảo bối, ghi chép thứ gì đó không tồi.

- Đều là tại Long Trần, nghĩ tới tên này, ta lại tức tới quặn cả ruột, đừng để ta nhìn thấy đám nhãi con của Biệt viện một trăm lẻ tám, nếu không không chơi chết họ thì ta không phải họ Triệu.

- Được rồi, ngươi nói hai lần rồi, ơ, tiểu tử đó đó quay về rồi, chắc là có kết quả.

Cường giả cấp chí tôn kia bỗng nhiên nhìn thấy một người đang chạy về phía bên này.

- Khởi bẩm Triệu sư huynh, đây là của ngài.

Người đó nói xong, rụt rè đưa tới một vật nhỏ.

Nhìn thấy vật đó, sắc mặt Triệu sư huynh càng khó coi hơn, bởi vì đó là một mảnh vỡ của không gian giới chỉ.

Hắn không ngờ, tên gia hỏa tà đạo đó lại phòng ngừa chu đáo như vậy, trước khi tự bạo, ngay cả không gian giới chỉ cũng bị hắn hủy đi.

Không gian trong không gian giới chỉ thuộc về không gian thứ ba, nếu không gian giới chỉ nổ tung, như vậy thứ trong bên trong sẽ bị cuốn vào trong loạn lưu không gian, biến mất vô tung vô ảnh.

Sắc mặt Triệu sư huynh càng lúc càng khó coi, giống như là một lúc chết tám người cha ruột vậy, lần này thực sự là không thu hoạch được gì.

Rơi vào đường cùng, đám người Triệu Minh Sơn chỉ nhìn về phía mộ huyệt đã sụp đổ một cái rồi giận dữ rời đi.

Ngày thứ ba sau khi họ đi, bùn đất phía trên mộ thất bỗng nhiên rung rung, một bàn tay từ trong thò ra.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 25%👉
Combo Full lượt đọc giảm 51%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (4) - 🎫Đề cử (4)