Cửu Tinh Bá Thể Quyết

Chương 657: Muốn chết thì đến đây đi (2)

Chương Trước Chương Tiếp

Trên mặt Long Trần hiện lên một nụ cười lạnh, cũng lười chẳng muốn vạch trần bọn họ, cất gạch đi, triệu hồi ra Trảm Tà.

Lúc này trên Trảm Tà đã chi chít lỗ hổng, đó đều là lúc trước khi xông vào cơ quan trận của thông đạo lưu lại.

Lúc này ba người toàn bộ đều lao về phía hắn, cùng lúc đối mặt với ba vị cường giả cấp chí tôn, sát ý trong lòng Long Trần sôi trào, lúc trước hắn đã suýt chút nữa chết trên tay bọn họ

Mắt thấy binh khí của ba người ập tới, Long Trần giận dữ quát to một tiếng, như sám đánh vang trời, ầm ầm nổ vang trong tai mọi người, Trảm Tà trong tay vẽ ra một đường cong, chém xuống ba người.

Ầm.

Một tiếng nổ vang lên, toàn bộ mộ thất đều lay động, phía trên mộ thất không ít bùn đất đều rơi xuống.

Long Trần cảm thấy một cỗ đại lực truyền đến, cả người lui về phía sau hơn chục trượng, trong hai mắt hiện lên một tia phấn chấn.

Quả nhiên sau khi tấn thăng đến Dịch Cân cảnh, lực lượng của hắn xuất hiện biến hóa nghiêng trời lệch đất, lực lượng của bản thân có thể phát huy một cách hoàn mỹ hơn.

Đám người Triệu Minh Sơn còn kinh hãi hơn, ba người hợp lực, không ngờ không thể khiến Long Trần bị thương, ngược lại còn bị lực phản chấn của Long Trần đẩy lui ba bước.

Điều này chứng tỏ thực lực chân chính của Long Trần chắc xấp xỉ với bọn họ, phải biết rằng, bọn họ đều là tu vi Dịch Cân cảnh hậu kỳ, chiếm tiện nghi cực lớn trên tu vi.

- Long Trần này quả nhiên không thể lưu lại được.

Trong hai mắt cường giả cấp chí tôn bên tà đạo hiện lên một tia tàn nhẫn, chẳng trách Long Trần lại được xếp số hai trên Tất Sát Bảng, chỉ sau Hàn Thiên Vũ.

Phần thiên phú này thật sự quá đáng sợ, nếu để hắn trưởng thành, tuyệt đối chính là Hàn Thiên Vũ thứ hai.

- Hai vị, chỉ cần có thể giết được Long Trần, bảo tàng trong mộ thất, tà đạo chúng ta có thể không lấy.

Cường giả cấp chí tôn bên tà đạo nói với hai người.

Nghe thấy câu này, khiến hai người Triệu Minh Sơn hơi kinh hãi, lập tức hiểu được ý tứ của cường giả cấp chí tôn này.

Hắn là muốn lấy đầu của Long Trần trở về lĩnh thưởng, có điều trong lòng lại mắng thầm tà đạo ngu ngốc, nói chuyện không hiểu kỹ xảo.

- Nhân sĩ chính đạo chúng ta sao lại thông đồng làm bậy với tà đạo các ngươi? Chúng ta muốn giết Long Trần, đó là để trừ hại cho chính đạo, không phải là vì hợp tác với ngươi, hãy bớt sàm ngôn đi, động thủ giết hắn.

Triệu Minh Sơn lạnh lùng thốt.

Hắn nói như vậy là để rũ sạch quan hệ với cường giả cấp chí tôn bên tà đạo, nếu không hợp tác với đệ tử tà đạo, tội danh này hắn không gánh vác nổi.

Trên mặt cường giả cấp chí tôn của tà đạo hiện lên một tia trào phúng, đệ tử chính đạo vĩnh viễn luôn dối trá như vậy.

- Các ngươi bắt lấy tiểu tử đó, nhớ kỹ phải bắt sống, ơ? Người đâu rồi?

Cường giả cấp chí tôn bên tà đạo bỗng nhiên phát hiện Quách Nhiên vừa rồi còn ở sau lưng Long Trần, không biết đã biến mất từ lúc nào.

- Khởi bẩm sư huynh, hắn. . . Chạy thoát rồi.

Một đệ tử tà đạo có chút mất tự nhiên nói.

- Chạy thoát rồi? Sao lại nhanh như vậy được?

Cường giả cấp chí tôn bên tà đạo nói với vẻ không dám tin, thế cũng quá nhanh rồi.

- Tên hỗn đản này rất giảo hoạt!

Tất cả mọi người ngơ ngác nhìn nhau, một đệ tử tà đạo đành phải kiên trì nói.

Thì ra khi Long Trần dặn dò Quách Nhiên xong, Quách Nhiên biết có ở lại đây cũng không giúp được gì, ngược lại sẽ liên lụy tới Long Trần.

Cho nên khi Long Trần cầm gạch đập người, nhân lúc sự chú ý của mọi người đều tập trung trên người Long Trần, hắn đã lặng lẽ di động tới cửa động.

Khi Long Trần một gạch đập cho đầu Triệu Minh Sơn sưng u, mọi người đều cực kỳ hoảng sợ, Quách Nhiên đã cách thông đạo không xa.

Có điều cuối cùng vẫn bị mấy đệ tử chính đạo phát hiện, lập tức giơ binh khí xông về phía Quách Nhiên.

Trong tay Quách Nhiên bỗng nhiên xuất hiện một cái ống tròn, ấn nút, phi châm đầy trời bắn ra, bao phủ phạm vi phía trước, lập tức có mười mấy người trúng châm.

Trên những cương châm đó đều có kịch độc, người trúng châm lập tức biến sắc, đều nuốt vào giải độc đan.

Đồng thời toàn lực vận chuyển linh khí để áp chế sự vận hành của độc khí, nhằm bức độc khí ra, bởi vì bọn họ phát hiện, giải độc đan không ngờ không thể hoàn toàn áp chế nó.

Khi mọi người ở đây đang bối rối, Quách Nhiên đã thành công lùi đến cửa thông đạo, trong tay xuất hiện một quả cầu, ném xuống đất, lập tức sương khói bốc lên, vươn tay không thấy năm ngón.

Những đệ tử vốn muốn truy kích đều lui về phía sau, bọn họ sợ sương khói có độc, càng sợ Quách Nhiên trốn trong đó mà phóng độc châm.

Chờ khi sương khói tan đi, Quách Nhiên sớm đã không còn bóng dáng, đối với sự rời đi của Quách Nhiên, bọn họ cũng không để ở trong lòng, cho rằng chỉ là một con cá nhỏ.

Nhưng hiện giờ cường giả cấp chí tôn bên tà đạo hỏi đến, mọi người mới cảm thấy có chút thấp thỏm bất an.

Sắc mặt cường giả cấp chí tôn bên tà đạo trở nên âm trầm, sắc mặt Triệu Minh Sơn và một vị cường giả cấp chí tôn còn lại cũng vô cùng khó coi.

Bọn họ không quan tâm tới mạng của Quách Nhiên, nhưng trên người Quách Nhiên rất có khả năng cũng có một bộ phận bảo bối, thậm chí là đại bộ phận.

Có điều người đã chạy rồi, muốn đuổi theo cũng không thực tế, ba người Triệu Minh Sơn nhìn chằm chằm Long Trần.

Vù.

Long Trần lười biếng gác Trảm Tà lên vai, thản nhiên nhìn ba người:

- Muốn chết à? Vậy thì đến đây đi!

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 25%👉
Combo Full lượt đọc giảm 51%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (4) - 🎫Đề cử (4)