Cửu Tinh Bá Thể Quyết

Chương 654: Hàn băng ô văn thiết (1)

Chương Trước Chương Tiếp

Hai người đó lập tức hiểu ý, biết đây là muốn hai người bọn họ sau khi đi qua thông đạo thì ngay lập tức tiêu diệt tiểu tử đáng giận kia.

Vù vù.

Hai thân ảnh một trước một sau, chạy về phía trước, hai người đều là Diễn Đạo Giả cường đại, tốc độ nhanh không gì sánh kịp, nháy mắt đã tới phần giữa thông đạo.

- Đánh! Yêu nghiệt tà đạo, dám xâm phạm địa giới của chính đạo ta, chết cho ta!

Bỗng nhiên thanh âm chính nghĩa lẫm nhiên của Quách Nhiên truyền đến, đột nhiên một nắm bi thép giống như phô thiên cái địa bay đến thông đạo.

- Không.

Trong nhất thời hai người đều tuyệt vọng, bi thép va vào vách đá, đột nhiên trên vách đá thò ra vô số cánh tay sắt thép, chính là cự chùy trận lúc trước Long Trần đã nếm thử.

Phập phập.

Tuy hai người cố sức ngăn cản được mấy cái, nhưng cự chùy đó quá dày đặc, quả thực là hắt nước cũng không lọt, hai Diễn Đạo Giả cường đại trực tiếp bị đập thành thịt nát.

Sau khi hai người chết, Tiên Thiên Đạo Văn trên người bọn họ bay lên, chui vào trong vách đá, không ngờ xuyên qua vách đá, biến mất vô tung vô ảnh.

Trong nhất thời tất cả mọi người đều choáng váng, vẻ mặt đờ đẫn nhìn vào trong thông đạo, một đống thịt nát nằm đó, trên cơ bản ngay cả xương cốt cũng bị đập nát, chết cực kỳ thảm thiết.

- Họ Quách, ngươi muốn chết!

Cường giả cấp chí tôn bên tà đạo phát ra một tiếng rít gào, thậm chí thiếu chút nữa thì không nhịn nổi mà muốn xông qua thông đạo.

- Sao ta lại muốn chết chứ? Các ngươi phái người tiến vào có thể nghiêm túc một chút được không, sao dưa vẹo táo sẹo gì cũng thả vào thế.

Đệ tử tà đạo kia, bộ dạng như cương thi từ trong mồ chui ra, quá khiếp người, ta không kìm lòng được mà xuất thủ, thật xin lỗi, các ngươi đổi người nào dễ nhìn hơn đi, gan của ta nhỏ lắm!

Quách Nhiên có chút ủy khuất nói.

Triệu Minh Sơn và cường giả cấp chí tôn bên tà đạo đều hiểu rồi, Quách Nhiên này ngay từ đầu đã không có ý định hợp tác, tất cả lúc trước đều là giả vờ, khiến họ tức tới tái mặt.

- Ngươi dám đùa giỡn chúng ta?

Cường giả cấp chí tôn bên tà đạo gầm lên một tiếng, chấn cho toàn bộ cổ mộ kêu ong ong.

- Ê ê ê, đừng đổ oan cho người tốt, ta đâu có đùa giỡn các ngươi, lão tử là chơi các ngươi đó, đằng nào thì cũng rảnh mà.

Quách Nhiên cười ha ha nói.

Bất kể là chính đạo hay tà đạo đều hận tới nghiến răng nghiến lợi, bọn họ có nhiều cường giả như vậy, không ngờ lại bị một tên tiểu tử quay như chong chóng, còn chết hai Diễn Đạo Giả một cách không minh bạch, điều này quả thực là sỉ nhục.

- Chẳng lẽ. . . Chẳng lẽ Long Trần chưa chết?

Nghe thấy tiếng cười to của Quách Nhiên, khiến mọi người nghĩ tới một khả năng, nếu không thì Quách Nhiên cũng không cười vui vẻ như vậy, điều này không hợp lẽ thường.

Vù.

Thông đạo vốn sáng sủa lập tức tối đi, lại khôi phục bộ dạng lúc trước, bởi vì khối Chiếu Minh Thạch đó đã bị Long Trần dùng Linh hồn chi lực hút vào trong tay.

Sau khi tấn thăng đến Dịch Cân cảnh, Linh hồn chi lực của Long Trần lại tăng vọt, ngay cả bản thân Long Trần cũng không biết, Linh Hồn chi lực của mình đạt tới cấp bậc gì.

Nói chung là từ ngoài mấy chục trượng, hút lấy một hòn đá là chuyện rất dễ dàng.

- Lão đại, ngươi khôi phục rồi à?

Quách Nhiên thấy động tác của Long Trần, không khỏi mừng rỡ.

- Ừ, cũng may không thương tổn đến xương cốt, nếu không sẽ phải tiêu hao không ít thời gian.

Long Trần gật đầu.

Cũng chẳng buồn để ý đến tiếng quát mắng của những người đó, Long Trần giơ cao Chiếu Minh Thạch trong tay, lúc này mới nhìn rõ, vị trí mà bọn họ đang đứng là một thạch thất cực lớn.

Mười sáu cột đá mấy người mới có thể ôm hết đứng sừng sững xung quanh thạch thất, toàn bộ thạch thất vô cùng đơn sơ, ở chính giữa có một quan tài cực lớn dài đến năm trượng.

- Xem ra bảo tàng chính là quan tài này!

Long Trần nói.

- Quan tài của người bình thường tuyệt đối sẽ không lớn tới như vậy, bên trong chắc có cất thứ gì đó, có điều ngươi cũng phải chuẩn bị tâm lý thật tốt.

Cổ mộ này tồn tại quá lâu rồi, cho dù có bảo bối gì cũng có thể đã mất đi hiệu lực.

Quách Nhiên cũng vô cùng tiêu sái nói:

- Có được là may mắn, không được thì âu cũng là số, cũng không biết quan tài này mở thế nào.

- Chắc là có cơ quan, ngươi cứ từ từ mà tìm, bên kia có mấy bức bích hoạ, ta đi xem đã.

Long Trần phát hiện trên vách tường có khắc bốn bức bích hoạ cực lớn, so với bích hoạ ở bên ngoài thì hoàn chỉnh hơn, lập tức hấp dẫn sự chú ý của Long Trần.

Trên Mỗi một bức họa đều vẽ cảnh tượng khác nhau, đều là cảnh tượng sinh hoạt của nhân loại, tường hòa vô cùng bình tĩnh, tràn ngập sinh cơ.

- Chẳng lẽ người thời cổ đều bình thản như vậy à? Giúp đỡ lẫn nhau, không có tranh đoạt, không có giết chóc?

Long Trần nhìn tranh khắc trên đá, không khỏi tâm sinh hướng về, trên đó khắc hình ảnh mọi người cùng nhau làm việc, cùng nhau chống đỡ mãnh thú, hài tử chạy chơi, cũng có hình ảnh cùng nhau ăn mừng.

Chỉ độc không có hình ảnh chiến tranh và giết chóc, những hình ảnh này khiến cả mộ thất không ngờ tràn ngập khí tức tường hòa.

Điều này khiến người ta vô cùng khó hiểu, chẳng lẽ người chết rồi là một chuyện đáng để vui mừng, muốn vẽ ra những bức họa như vậy để chúc mừng?

Nếu là an bình tường hòa, không tranh với đời như vậy, vì sao ở cửa lại thiết kế những cơ quan lợi hại đó?

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 25%👉
Combo Full lượt đọc giảm 51%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (4) - 🎫Đề cử (4)