Có điều cho dù nam tử tóc dài khiếp sợ trong lòng, nhưng trên mặt lại không hề thể hiện ra, tiếp tục quan khán bích hoạ.
Bởi vì hắn nhìn ra, thái độ của những đệ tử chính đạo đối với Long Trần cũng không được hữu hảo.
Long Trần chẳng thèm nhìn người đó lấy một cái, đối với Long Trần mà nói, tà đạo là kẻ địch, chính đạo cũng chưa chắc đã là bằng hữu, đều là một loại mặt hàng.
- Long Trần, tên dâm tặc ngươi, tội ác ngập trời, không ngờ còn có mặt mũi sống trên đời, hôm nay chúng ta phải thay trời hành đạo.
Một đệ tử cấp hạch tâm đứng dậy, chính khí lẫm liệt chỉ vào Long Trần.
Quách Nhiên biến sắc, lửa giận trong lòng bốc lên, tên ngu ngốc này rất đáng giận, ngươi bị hâm à, có nhiều đệ tử tà đạo như vậy ở đây, bọn họ mới là kẻ địch chân chính.
Các ngươi không đi khiêu chiến bọn họ, lại thích đấu tranh nội bộ, đúng là bắt nạt kẻ yếu điển hình, thấy bọn họ vừa rồi khi nhìn đệ tử tà đạo, ai nấy đều nơm nớp lo sợ.
Nhưng khi nhìn thấy hắn và Long Trần tiến vào, lập tức vểnh đuôi lên, còn bày ra tư thế hiên ngang lẫm liệt, trừ hại cho dân lên án công khai Long Trần.
- Cút mẹ ngươi đi, cả nhà ngươi đời đời toàn là dâm tặc, một đám ngu ngốc không rõ thị phi, người khác nói gì thì tin cái đó à, trong đầu các ngươi toàn là cứt sao? Mắt của các ngươi là dùng để ăn cứt à?
Quách Nhiên há miệng chửi to.
Long Trần là nhân vật gì? Đó là thần trong cảm nhận của toàn bộ đệ tử trong Biệt viện một trăm lẻ tám, tuy Quách Nhiên thân với Long Trần nhất.
Nhưng điều này cũng không ảnh hưởng tới sự sùng bái của hắn đối với Long Trần, có người ở ngay trước mặt hắn vũ nhục Long Trần, hắn làm sao mà chịu được?
- Muốn chết, ngươi con mẹ nó mới là kẻ ngốc không rõ thị phi, chuyện Long Trần cưỡng dâm giết người, bằng chứng như núi, còn muốn chống chế?
Hôm nay ở đây gặp phải hai tên dâm tặc các ngươi, vậy thì các ngươi đừng hòng sống sót mà ra ngoài, chỉ có thể nói các ngươi làm bậy quá nhiều, xứng đáng chết trong tay chúng ta, hôm nay chúng ta phải thay trời hành đạo!
Một đệ tử khác lộ ra vẻ mặt chính khí, cả giận nói.
- Thay trời hành con mẹ mày, lão đại ta là nhân vật gì? Sao lại làm các loại ngươi vớ vẩn đó.
Chỉ cần là người có mắt đều có thể nhìn ra đây là một cái bẫy, một âm mưu nhằm vào Long Trần lão đại, các ngươi chính là bị người ta lôi ra làm súng đó có biết không?
Quách Nhiên cả giận nói.
- Chớ có giảo biện, cho dù ngươi có nói tới miệng nở hoa thì cũng không thể che giấu được tội lỗi mà các ngươi đã phạm phải.
Ngươi cho rằng dựa vào lời nói của một mình ngươi thì có thể qua mặt được chúng ta à? Ngươi đúng là ngu ngốc, chúng ta có bằng chứng lại không tin, đi tin tên ngốc ngươi nói hưu nói vượn sao?
Một người cười lạnh, vẻ mặt khinh bỉ.
Quách Nhiên tức tới nổ phổi, hắn hận không thể lấy ra Phá Hư Nỗ, lập tức tiêu diệt toàn bộ đám ngu ngốc này.
Kẻ địch ở trước mắt lại làm khó người nhà, còn bày ra sắc mặt hiệp khách giữ gìn chính đạo nhân gian, khiến Quách Nhiên hận tới ngứa cả răng.
- Các ngươi đúng là một đám ăn hại chỉ biết bắt nạt kẻ yếu, bên kia có đệ tử tà đạo, các ngươi lại không dám đi khiêu chiến, bị giết nhiều người như vậy, sợ tới đái ra quần rồi à.
Bên các ngươi có hai cường giả cấp chí tôn, ba mươi mấy Diễn Đạo Giả, nhân số là gấp mười lần đối phương.
Lại bị dọa cho sợ như cháu chắt, với chút tiền đồ này của các ngươi mà còn mặt múi nói mình thay trời hành đạo ư? Ta thấy các ngươi là thay trời hành cứt thì có.
Quách Nhiên nói.
Những lời này của Quách Nhiên lập tức mắng hết tất cả đệ tử chính đạo.
- Tiểu tử muốn chết.
- Ngu ngốc như ngươi thì biết cái gì, cái này gọi là làm chiến lược.
- Một dâm tặc như ngươi, ai thấy cũng đều muốn diệt, còn dám khẩu xuất cuồng ngôn?
Trong nhất thời đệ tử chính đạo đều lên tiếng quát mắng.
- Quách Nhiên, qua xem bức này này.
Khi Quách Nhiên đang khẩu chiến với mọi người, Long Trần lại chẳng thèm nhìn những người đó lấy một cái, đi tới trước một bích hoạ, nhìn một lúc, bỗng nhiên gọi Quách Nhiên.
Quách Nhiên cũng lười chẳng muốn quan tâm tới đám ngu ngốc kia, trực tiếp chạy tới bên cạnh Long Trần, nhìn bức tranh khắc đá đó.
Hình ảnh trên tranh được bảo tồn vô cùng hoàn chỉnh, khắc một lão giả trong tay cầm một thanh thiết chùy, thiết chùy giơ cao, đập xuống phía dưới.
Hình ảnh vô cùng đơn giản, nhưng Quách Nhiên và Long Trần lại phát hiện, trong hình ảnh đó, có một bức bối cảnh đồ, cũng chính là tranh trong tranh.
Lúc ban đầu thì không nhìn ra gì, nhưng nếu nhìn kỹ, đó không ngờ là một bộ Cửu Tinh Nhiễu Thiên Đồ.
Chín viên tinh thần, quay chung quanh một viên tinh thần cực lớn, trong thương khung là một mảng yên tĩnh tường hòa.
Khiến cho Long Trần khiếp sợ là, nhìn bối cảnh trong bức tranh, khiến Long Trần không ngờ sinh ra một loại cảm xúc, bi thương bất tri bất giác nổi lên, khóe mắt không ngờ có nước mắt đọng lại, giống như nơi đó mang theo hồi ức nào đó của hắn.
Quách Nhiên cũng nhìn thấy bức tinh thần đồ đó, có điều thứ hắn nhìn thấy lại khác với Long Trần, trong mắt hắn chỉ có cái chùy trong tay lão giả kia.
Cụ thể thì là động tác và đường cong khi lão giả đó hạ chùy, tuy chỉ là một động tác tùy ý, lại mang theo chí lý huyền diệu nào đó, trong nhất thời hai người đều nhìn chằm chằm bức đồ ántới ngây ngốc.
- Long Trần, tên dâm tặc ngươi chết đến nơi rồi còn tâm tình xem bích hoạ, thức thời thì mau tự sát đi.
Một thanh âm khiến người ta cực kỳ chán ghét từ trong đám đệ tử chính đạo truyền đến.