Quách Nhiên hoảng sợ, vừa lấy ra ống tròn kia, chỉ thấy Long Trần không biết từ lúc nào, trong tay đã có thêm một thanh trường thương.
Đầu trường thương đã hung hăng cắm vào ngực một nam tử, trường đao trong tay nam tử đó vẫn còn giơ cao, mang theo tư thế đánh xuống.
Lúc này nam tử đó đang nhìn ngực mình với vẻ không thể tin được, máu tươi dọc theo trường thương chậm rãi chảy xuống dưới.
Phập.
Trường thương trong tay Long Trần rung một cái, một cỗ lực lượng hùng hồn bùng nổ trên trường thương, nam tử đó lập tức bị chấn một đống thịt nát.
- Là đệ tử tà đạo, ngươi thu không gian giới chỉ của hắn lại đi, chúng ta tiếp tục.
Long Trần hất vết máu trên trường thương, hờ hững nói.
Trong một cái phất tay kích sát một đệ tử cấp hạch tâm của tà đạo, phần thong dong bình tĩnh đó giống như vừa kích sát một con thỏ, không, không thể xem như con thỏ, có lẽ chỉ xem như con kiến, trên mặt Long Trần không có một chút dao động nào.
Quách Nhiên rõ ràng cảm thấy, sau khi tấn thăng đến Dịch Cân cảnh, trên ý chí của Long Trần đã xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất, càng lúc càng sắc bén và tàn nhẫn.
Nhìn Quách Nhiên khổ sở, cuối cùng cũng từ trong đống thịt tìm được một cái không gian giới chỉ, Long Trần có chút áy náy nói:
- Lần sau ta sẽ tận lực kiềm chế một chút.
- Đệ tử tà đạo này sao lại mai phục ở đây? Sao hắn không đi đoạt bảo?
Quách Nhiên có chút khó hiểu.
- Thực lực của hắn bình thường, căn bản không tranh được với người bên trong, hơi chút vô ý sẽ mất cả tính mạng, chẳng thà ở đây đánh lén giết người, nếu vận khí tốt thì còn có thể đợi được dê béo.
Long Trần nói.
- Gặp phải đến lão đại, vận khí của hắn hình như không được tốt lắm.
Quách Nhiên cười nói.
- Có điều sự xuất hiện của hắn cũng là cảnh báo đối với chúng ta, vừa rồi trên đường đi, gặp mấy cỗ thi thể, toàn bộ đều là người chính đạo, chắc người tà đạo trong đây cũng có nhân vật mạnh mẽ.
Long Trần nói.
Trên đường đi, gặp hơn mười cỗ thi thể, đều là của đệ tử chính đạo, hơn nữa chết cực kỳ thảm thiết, kẻ địch xuống tay vô cùng ngoan độc, nhìn một cái là biết bút tích của đệ tử tà đạo.
Trên đường đi Long Trần không dám lơ là, tuy thị lực của hắn mạnh hơn Quách Nhiên không nhiều, nhưng Long Trần có thể dùng thần thức thay thế hai mắt của mình, hoàn toàn nắm rõ tình huống trong phạm vi mấy trăm trượng chung quanh.
Tiến về phía trước được thêm hơn trăm trượng, lại xuất hiện ba huyệt động, Long Trần nhìn kỹ một chút dấu vết trên mặt đất.
Tuy nơi này không bị Quách Nhiên động tay động chân, có điều Long Trần vẫn có thể thông qua dấu vết rất nhỏ để phân biệt ra trình tự trước sau của dấu chân những người đó.
- Đường này.
Long Trần tìm một con đường ở bên phải, hai người tiếp tục đi tới, lúc này trong huyệt động là một mảng tối om, Quách Nhiên mở mắt mà như mù.
Cũng không phải ai cũng có Linh hồn chi lực cường đại như Long Trần, cho dù có Linh hồn chi lực cường đại, cũng không phải ai cũng có thể ngưng tụ ra thần thức, chỉ có Đan tu, mới có ưu thế ở phương diện này.
Tiến về phía trước mấy dặm, cỗ khí tức hoang vắng tang thương đó càng lúc càng đậm, đang đi, bỗng nhiên phía trước xuất hiện ánh sáng.
Nơi đó là một đại sảnh vô cùng rộng lớn, ước chừng phạm vi nghìn trượng, trong đại sảnh có bốn cây cột, bên trên điêu khắc văn lộ cổ xưa.
Mà chung quanh đại sảnh khắc mấy chục bích hoạ, có điều bởi vì năm tháng quá xa xôi, đại bộ phận đều đã bong tróc hư hao, có điều vẫn có một bộ phận được bảo tồn tương đối hoàn chỉnh.
Khi Long Trần và Quách Nhiên tiến vào đại sảnh, thấy mấy trăm người đang cẩn thận tìm kiếm xung quanh.
Trên mặt đất là mấy chục cỗ thi thể, vết máu vẫn còn đang chảy, hiển nhiên vừa mới chết không lâu.
Người trong đại sảnh chia làm hai nhóm, trong đó đại bộ phận đều mặc phục sức chính đạo, chiếm tám phần tổng nhân số.
Mà trong đệ tử chính đạo có gần một nửa đều mặc phục sức của Huyền Thiên Biệt Viện, thấy Long Trần tiến vào, trong ánh mắt không ít người đều hiện lên một tia khiếp sợ.
Mà những đệ tử tà đạo đó chỉ có năm mươi sáu mươi người, toàn bộ đều tụ tập cùng một chỗ, nhìn kỹ bích hoạ trên vách tường, chẳng thèm nhìn đệ tử chính đạo nhân số gấp mấy lần bọn họ, trong hai mắt toàn là vẻ miệt thị và trào phúng.
So sánh với đệ tử tà đạo, đệ tử chính đạo khẩn trương hơn nhiều, toàn bộ đều rụt rè chú ý chung quanh.
Trên đại sảnh có mấy cái hố, xem ra là mới tạo ra, chắc phát hiện ra thứ tốt gì, kết quả hai bên ra tay tranh đoạt.
Nhưng thi thể trên mặt đất chỉ có một cái là của đệ tử tà đạo, còn lại toàn là của đệ tử chính đạo,chắc chính đạo không kiếm được lợi ích gì.
- Long Trần, không ngờ ngươi không chết?
Long Trần và Quách Nhiên tiến vào, bên tà đạo không có bất kỳ phản ứng gì, bên đệ tử chính đạo thì lại mặt đầy khiếp sợ, nhất là đệ tử của Huyền Thiên Biệt Viện.
Phải biết rằng, "Sự tích quang vinh" của Long Trần, dưới sự trợ giúp của một số người nào đó, các đệ tử dưới phân viện không ai không biết.
Cho dù là đệ tử chính đạo khác, cũng rất ít có người không biết, nhưng trong lời đồn, Long Trần bị đệ nhất cường giả tà đạo Doãn La đuổi giết, theo lý thuyết, cho dù Long Trần có một trăm cái mạng cũng không đủ cho Doãn La giết, nhưng Long Trần lại vẫn xuất hiện sờ sờ ở nơi này.
Đệ tử tà đạo nghe thấy tên của Long Trần, sắc mặt cũng cả kinh, đặc biệt là trong tà đạo, một đệ tử cấp chí tôn tóc dài ngang vai, mắt như đèn vàng, cả người tỏa ra khí tức mênh mông như biển, mắt hơi nhíu lại.
Hắn là một tồn tại cực kỳ cường đại trong tà đạo, tuy chuyện Doãn La thua trận chịu nhục đã bị cao tầng che giấu, trong tà đạo rất ít có người biết.
Có điều đối với một số thiên tài cấp chí tôn cực kỳ cường đại, trưởng bối của bọn họ vẫn lén lút nói chuyện này với bọn họ.
Đây không phải để hạ nhục Doãn La, mà là giáo dục những thiên tài cấp chí tôn này cái gì gọi là nhân ngoại hữu nhân, thiên ngoại hữu thiên, nếu sơ ý lơ là, ngay cả thiên tài như Doãn La cũng sẽ ăn quả đắng.