Hắn biết bối cảnh của Ân Vô Song này rất lớn, cho dù chưởng môn cũng vô cùng khách khí đối với nàng ta, hắn cũng không dám đắc tội.
- Ngươi bảo những người đó âm thầm tạo thế cho Long Trần, để hắn trở thành một tên dâm tặc tội ác tày trời trong mắt người chính đạo.
Như vậy khi Thiên Vũ ca ca giết hắn mới đại khoái nhân tâm, đây là giá trị lớn nhất của Long Trần, chúng ta không thể lãng phí, minh bạch chưa?
Trong hai mắt Ân Vô Song hiện lên một tia tàn nhẫn.
- Vâng.
Người đó làm sao còn dám phản bác, đành phải ngoan ngoãn rời đi, hắn phải truyền đạt mệnh lệnh của Ân Vô Song xuống cho mọi người.
Vạn nhất Long Trần chết trong tay mấy cường giả cấp chí tôn cường đại, Ân Vô Song khẳng định sẽ cho rằng hắn làm việc không ra gì, làm hỏng đại sự của nàng ta.
Với tính cách tàn nhẫn của nữ nhân, tuyệt đối sẽ không có trái ngọt mà ăn, vội vàng đi truyền tin tức xuống.
Giải quyết xong chuyện của Long Trần, Ân Vô Song mỉm cười, biến mất tại chỗ, tiếp tục xuất phát sâu vào trong Cửu Lê Bí Cảnh.
Tin tức Long Trần trở thành sắc ma cũng truyền tới tai của của đệ tử Biệt viện một trăm lẻ tám, đệ tử của Biệt viện một trăm lẻ tám không cần nghĩ cũng biết đây tuyệt đối là bôi nhọ.
Cốc Dương lại trực tiếp đánh vỡ mặt tên đệ tử phát tán tin tức.
Há miệng chửi to:
- Con mẹ nó bánh nướng áp chảo, Long Trần lão đại là là nhân vật gì, hắn lại đi bức bách một nữ tử như vậy à?
Mẹ nó, cho dù nữ tử đó cầm thương bức Long Trần, Long Trần cũng sẽ không đáp ứng.
Có điều ngược lại với sự giận dữ của Cốc Dương, Quách Nhiên người ta vô cùng bình tĩnh, còn dùng một đan dược đổi lấy một khối Lưu Ảnh Ngọc, lén lút trốn ở trong một góc chậm rãi thưởng thức.
- Ngực hơi nhỏ, mông không cong, mắt không to, bụng không thon, hai chân không dài lại hơi cong, còn có một cái eo như thùng phi.
Mẹ nó, chẳng trách lão đại lại chẳng thèm nhìn nàng ta lấy một cái, thế này không phù hợp với khẩu vị của lão đại, một đám ngu ngốc, muốn đối phó lão đại, ngay cả mồi cũng không nỡ bỏ ra, chẳng chuyên nghiệp gì cả, ta nhổ vào!
Quách Nhiên tức giận nói:
- Nếu là ta, ta tuyệt đối sẽ chọn một mỹ nữ giống như Hoa Bích Lạc, ta cam đoan lão đại tuyệt đối sẽ mắc câu.
- Thật à?
- Lắm lời, đương nhiên là thật rồi, lão đại của ta chính là một...
Quách Nhiên thuận miệng trả lời đến một nửa, liền cảm thấy không thích hợp, quay đầu lại nhìn một cái, không khỏi ngẩn ra.
- Lão đại...
Người đó không phải ai khác, chính là Long Trần, lúc này Long Trần đang nhìn hắn với vẻ khinh bỉ, lắc đầu nói:
- Tiểu tử ngươi có thể có chút tiền đồ không? Không đi tìm cơ duyên, lại lén lút trốn ở đây thưởng thức cái này?
Long Trần có chút chỉ tiếc không rèn sắt khi còn nóng, nói.
Sau khi Long Trần tấn thăng đến Dịch Cân cảnh, biết mình không thể lại trì hoãn thời gian, tuy thời gian Cửu Lê Bí Cảnh mở ra là một năm, có điều đối với Cửu Lê Bí Cảnh cơ hồ là vô biên vô hạn mà nói, thời gian vẫn vô cùng gấp gáp.
Từ sau khi học xong U Minh Quỷ Ảnh Bộ, tốc độ đi đường của Long Trần đạt tới một trình độ khiếp người.
Thời gian ba ngày đã đi được hơn mười vạn dặm đường, đang đi nhanh, Long Trần bỗng nhiên cảm thấy một cỗ khí tức quen thuộc.
Sau khi Tấn thăng đến Dịch Cân cảnh, cả người Long Trần giống như là thoát thai hoán cốt, linh giác cường đại hơn trước gấp mấy lần.
Cơ hồ ngay lập tức Long Trần liền nhận ra đây là khí tức của Quách Nhiên, Long Trần thuận theo khí tức, ở trong một sơn động kín đáo tìm được Quách Nhiên.
Tên này, một mình lén lút trốn ở trong sơn động, đang thưởng thức đoạn diễn kịch của nữ tử đó, còn khoa tay múa chân, khiến Long Trần thực sự tức tới muốn tát cho hắn một cái.
Tên hỗn đản này, tiến vào bí cảnh không đi tìm cơ duyên, lại ở đây xem những thứ nhảm nhí này.
- Lão đại, ngươi đột phá rồi, chúc mừng.
Bắt tại trận, Quách Nhiên đỏ mặt, vội vàng cất Lưu Ảnh Ngọc đi, bỗng nhiên vẻ mặt kinh hỉ nói.
- Bớt lải nhải đi, tiểu tử ngươi không thể làm chút chính sự à? Đã một tháng rồi, tiểu tử ngươi có thu hoạch gì chưa?
Long Trần căn bản không để ý tới bộ dạng đó của hắn, hỏi thẳng vào vấn đề.
- Hình như chỉ có Lưu Ảnh Ngọc này.
Quách Nhiên vừa nói xong câu đó, phát hiện mặt Long Trần đã đen như đáy nồi, vội vàng nói :
- Có điều lão đại à, ta phát hiện một đại bí mật, nhưng một mình ta lại không thể chiếm được.
Lần này lão đại ngươi đã đến rồi,vậy ta nắm chắc rồi, hai chúng ta đi làm một vụ mua bán lớn.
- Ngươi không lừa ta chứ?
Long Trần có chút nghi hoặc, tiểu tử này sẽ không vì che giấu mà cố ý lừa mình, tiểu tử Quách Nhiên này tuyệt đối không dám.
- Ta thề, tuyệt đối là mua bán lớn, lão đại, đi, chúng ta hiện tại đi luôn, nếu như tới chậm, bảo bối đã bị người khác lấy mất rồi.
Quách Nhiên nói xong, kéo Long Trần chạy tới một thung lũng âm trầm.