Điều này chứng tỏ, Long Trần không phải một người dâm tà, khiến nộ khí trong lòng nàng ta cũng giảm đi không ít.
Thấy Long Trần cúi đầu, một câu không nói, nữ tử đó nói khẽ:
- Ta cứu ngươi một mạng, kỳ thật ta cảm thấy ngươi chắc sẽ trở thành một nhân vật rất giỏi.
Ngươi cũng không cần phải quá cảm kích ta, có điều, lời hứa vừa rồi của ngươi ta nhớ kỹ, ngươi nợ ta một cái nhân tình.
Lúc này Long Trần cảm thấy có chút không đúng, vội vàng mở miệng nói:
- Ta nợ ngươi một nhân tình rất lớn, ngươi có gì cần giúp, ta tuyệt đối sẽ toàn lực giúp ngươi, có điều dưới tiền đề, không thể thương tổn tới bằng hữu của ta.
- Hì hì, yên tâm đi, người ta không phải là người xấu, không có hứng thú thương tổn tới bằng hữu của ngươi!
Nữ tử đó cười hì hì nói.
Mày như trăng rằm, nước như nước thu, Long Trần không khỏi cảm thấy trong lòng hoảng hốt, đây là muốn lấy mạng người ta mượn.
Nữ nhân này rốt cuộc là yêu quái gì, nếu lộ ra toàn cảnh, chẳng phải là hồn cũng bị nàng ta câu đi à.
- Hơn nữa, ta cứu ngươi, cũng cảm thấy người như ngươi chết trong tay hạng như vậy thì thật sự có chút không đáng.
Nữ tử đó tiếp tục nói.
- Ngươi giết tiểu tử đó rồi à?
Long Trần hỏi.
- Người như vậy, ta không dám giết, sợ làm bẩn tay ta.
Nữ tử đó khẽ lắc đầu nói.
Long Trần gật đầu, như vậy là tốt nhất, tên hỗn đản này, nhân lúc mình yếu ớt, ra tay hạ sát thủ, khiến Long Trần tức giận đến nổ phổi.
Nếu chỉ động thủ thì cũng thôi, khiến Long Trần phẫn nộ là phương thức ra vẻ khệnh khạng nhất thành bất biến đó của hắn, nghĩ thôi cũng khiến người ta tức giận đến ngứa răng, giống như lúc ấy hắn đánh bại được Long Trần ở thời kỳ toàn thịnh vậy.
Nếu hắn bị nữ tử này giết, Long Trần thật sự cảm thấy phải nuối tiếc cả đời, đối với người như vậy, tuyệt đối là phải chơi chết hắn chứ không thể đánh chết hắn.
- Được rồi, ngươi đã tỉnh rồi, ta cũng nên đi thôi, có điều ngươi phải nhớ kỹ, ngươi nợ tỷ tỷ một cái nhân tình.
Vạn nhất sau này tỷ tỷ cần ngươi, ngươi không được quỵt nợ, bằng không tỷ tỷ sẽ thương tâm đó.
tử đó khẽ cười nói.
- Yên tâm đi, Long Trần ta cả đời này chưa bao giờ nói suông.
Long Trần trịnh trọng nói.
Đối với ân nhân cứu mạng, bất kể nàng ta xuất phát từ mục đích gì mà cứu mình, hắn cũng vẫn là nợ nàng ta một cái mạng.
Chỉ cần không phải chuyện thương tổn tới người bên cạnh mình, Long Trần trên cơ bản đều có thể đáp ứng nàng ta, bất kể là có bao nhiêu nguy hiểm, đây là trách nhiệm mà một nam nhân nên có.
- Hì hì, nghe nói người đẹp trai, danh dự đều không tồi, tỷ tỷ ta đi trước.
Nữ tử đó mỉm cười, nhấc chân bước ra một bước, đột nhiên biến mất ở trước mặt Long Trần, khi xuất hiện lại thì đã ở ngoài mấy chục dặm, mấy lần lên xuống đã biến mất trước mặt Long Trần.
- Thân pháp nhanh quá.
Long Trần không khỏi cả kinh, thân pháp của nữ tử này có chút giống với bộ pháp mà Mặc Niệm lúc trước sử dụng, tốc độ cực nhanh, quả thực là không thể tưởng tượng.
- Cũng may ta cũng có U Minh Quỷ Ảnh Bộ, nếu luyện thành chắc sẽ không kém hơn bọn họ.
Trong tay Long Trần còn có một quyển bí kỹ lừa được từ trong tay cường giả tà đạo, có điều tu vi của Long Trần không đủ, không thể tu hành, một khi tu luyện, cảm giác kinh lạc đau đớn như muốn nổ tung.
Hiện tại hắn vẫn không thể tu hành, chỉ có thể gác tạm sang bên, cảm giác một chút thân thể của mình, thương thế vẫn đang từ từ khép lại, xem ra thời gian mình hôn mê cũng không dài.
Mở bản đồ ra xem một chút tình hình chung quanh, không khỏi giật mình, nữ tử đó không ngờ mang hắn chạy đi cự ly bảy tám vạn dặm.
Có điều nơi này vẫn không phải sâu trong, bí cảnh mà là một nơi cực kỳ hoang vắng ở bên rìa, nơi này căn bản không có cơ duyên gì, mọi người cũng không tới đây.
- Cũng là một nơi tốt.
Bởi vì Long Trần cảm thấy, tu vi của mình đang đề thăng rất nhanh, chắc là sắp có thể trùng kích xiềng xích, bước vào Dịch Cân cảnh.
Có điều hiện tại Long Trần cho dù không tu hành, khí tức đặc thù nơi này cũng sẽ khiến tu vi của hắn không ngừng tăng trưởng.
- Không được, phải trước khi đột phá dưỡng khỏi hoàn toàn thương thế, nếu không sẽ thật sự phải chết.
Long Trần nhớ tới thiên phạt đáng sợ lúc lần đầu tiên đột phá, nếu trước khi đột phá thân thể hắn không khôi phục, hắn sẽ xong đời.
Nhìn Tiểu Tuyết trong không gian linh hồn, hiện giờ Tiểu Tuyết đang từ từ tiêu hóa đan dược Long Trần cấp cho nó.
Lần này Tiểu Tuyết mất đi quá nhiều tinh huyết, cần một đoạn thời gian để điều trị, mới có thể khôi phục như cũ.
Thông qua chiến đấu lần này, Long Trần đã nhìn ra điểm yếu của Tiểu Tuyết, công cao phòng thấp, lực sát thương và phạm vi cường đại của nó chỉ thích hợp với quần chiến.
Một chọi một thì vẫn quá thiệt thòi, sau này mình phải nghiên cứu thuật phối hợp với Tiểu Tuyết.
Long Trần phục dụng một viên Hồi Khí Đan, khiến khí tức của mình đề thăng rất nhanh, ba ngày sau, Long Trần chậm rãi mở mắt.
Hoạt động thân thể, xương cốt trong cơ thể phát ra vang lách cách, hiện giờ Long Trần cuối cùng của khôi phục tới đỉnh trạng thái đỉnh phong.
Không thể không nói Cửu Tinh Bá Thể Quyết quá cường đại, phần sức khôi phục cường đại này khiến người ta phải kinh thán.
Có điều trong đầu Long Trần vẫn quanh quẩn giọng nói già nua và cảm xúc vội vàng đó: Thật sự sắp không kịp rồi.
Long Trần vẫn không rõ, ký ức Đan Đế trong đầu mình rốt cuộc là thế nào.
Nhưng có một điểm hắn minh bạch, từ sau khi mình dung hợp ký ức của Đan Đế, vận mệnh của mình giống như đã xảy ra biến hóa nào đó, hắn đang từng bước cởi bỏ một câu đố.
Nhưng câu đố này lại lớn tới vượt quá sức tưởng tượng của Long Trần, nghĩ đến câu: Sắp không còn kịp rồi, trong lòng hắn cảm thấy áp bức, một loại cảm giác nguy hiểm không thể gọi tên tràn ngập trong lòng.
Ầm.
Long Trần đang trầm tư, bỗng nhiên trong người phát ra một tiếng nổ vang, trong cơ thể giống như có gì đó đang vỡ ra, một cỗ khí tức cường đại từ trong người Long Trần bốc lên.
- Ta sắp đột phá rồi.
Long Trần mừng rỡ.
- Ầm ầm.
Đột nhiên trong thiên địa phong vân biến sắc, bát phương vân động, lôi vân vô tận không ngừng hội tụ.