Cửu Tinh Bá Thể Quyết

Chương 633: Hổ lạc bình dương (2)

Chương Trước Chương Tiếp

Diễn Đạo Giả đó cười lạnh, ý uy hiếp rất rõ ràng.

Long Trần cười, cười rất lạnh, một khi đã như vậy, thế thì không còn gì để nói nữa, giết đi!

Hít sâu một hơi, điều động linh khí còn sót lại trong cơ thể, dưới chân khẽ động, cả người đã đánh về phía tên Diễn Đạo Giả kia.

Diễn Đạo Giả đang nghĩ xem nên kích thích Long Trần thế nào, đột nhiên Long Trần giống như một đạo ảo ảnh lao tới gần, khiến hắn kinh hãi, vội vàng một kiếm đâm tới ngực Long Trần.

Một kiếm này đơn giản hữu hiệu, người bình thường đều sẽ tránh đi, nhờ đó mà hắn thắng được thời gian chạy trốn.

Đáng tiếc hắn gặp phải là Long Trần, Long Trần căn bản chẳng thèm nhìn một kiếm đó, hiện giờ lực lượng Sinh Mệnh Thần Dịch trong cơ thể Long Trần vẫn chưa tiêu tán.

Cho dù bị một kiếm xuyên tim, cũng không chết được, rất nhanh sẽ khép lại, chỉ là đau dớn một chút mà thôi.

Trảm Tà trong tay Long Trần chém tới tên Diễn Đạo Giả kia, hắn sợ tới choáng váng, một chiêu này của Long Trần căn bản là chiêu số là đồng quy vu tận.

Hắn tất nhiên là không chịu đồng quy vu tận với Long Trần, tránh né thì đã không kịp, trong lúc gấp gáp vội vàng thu hồi trường kiếm để ngăn cản trường đao của Long Trần.

Có điều hắn đã phạm phải một sai lầm trí mạng, lực lượng của Long Trần vốn là hắn lúc bình thường cũng không thể ngăn cản, huống chi là trong lúc gấp gáp?

Phập.

Không có bất kỳ lăn tăn gì, Trảm Tà của Long Trần chém bay trường kiếm trong tay hắn, dư thế không giảm, chém thân thể hắn thành hai đoạn.

- Không, không, ta không muốn chết. . .

Nửa thân thể của Diễn Đạo Giả đó không ngừng bò, vẻ mặt sợ hãi.

- Khi ngươi giết người khác, có để ý tới sự cầu xin của người khác không?

Phập.

Trường đao vung lên, một cái đầu vút lên cao, đồng thời một đạo Tiên Thiên Đạo Văn không trung chậm rãi bay lên.

- Vỡ đi.

Trường đao của Long Trần lại chém ra, tuy chỉ là một đao bình thường, nhưng lại mang theo ý chí phẫn nộ của Long Trần.

Thứ ngu ngốc như vậy cũng đáng để được ông trời chiếu cố à? Ngươi đã mù mắt như vậy thì biến mất đi.

Cái Tiên Thiên Đạo Văn đó dưới một đao của Long Trần, bị đánh thành bột mịn, chậm rãi phân tán trong thiên địa.

- Ha ha ha, Long Trần, đúng là oan gia ngõ hẹp, không ngờ lại để ta gặp phải ngươi ở đây.

Lại có một thanh âm mang theo vẻ hưng phấn, còn kèm theo sự oán độc vô tận truyền đến.

Long Trần vội vàng nhìn về phía trước, đồng tử không khỏi co rút lại, phía trước có một nam tử đang vẻ mặt đầy oán độc nhìn Long Trần.

Người đó không phải ai khác, chính là đệ nhất cao thủ của Biệt viện ba mươi sáu, cường giả cấp chí tôn Giang Nhất Phàm.

Khi ở Biệt viện một trăm lẻ tám, sử ra thủ đoạn mạnh nhất, vẫn bị Long Trần thiếu chút nữa đánh thành tàn phế.

Có điều về sau dưới sự giúp đỡ của Biệt viện số một, Giang Nhất Phàm không chỉ phục hồi thương thế, Biệt viện số một còn xin cho hắn không ít đan dược quý giá, khiến hắn vượt lên tới Dịch Cân hậu kỳ.

Giang Nhất Phàm sau khi khôi phục, vẫn nhớ mãi không quên sỉ nhục Long Trần mang tới cho hắn, hận không thể rút gân lột da Long Trần.

Bởi vì từ sau sự kiện lần đó, trong biệt viện, các đệ tử vốn luôn cung kính hắn, hiện tại ánh mắt nhìn hắn đều trở nên là lạ, khiến hắn phẫn nộ tới muốn giết người.

Vốn Giang Nhất Phàm chuẩn bị đi tìm Long Trần tái chiến một hồi, hắn thực lực tiến nhanh, lần này cần trả lại nỗi nhục xưa, thế là đã ở phạm vi này tìm kiếm rất lâu.

Vẫn không thấy thân ảnh của Long Trần, cho rằng Long Trần cũng xâm nhập bí cảnh, vốn đã muốn bỏ cuộc, lại không ngờ bỗng nhiên đụng phải Long Trần, khiến hắn không khỏi mừng rỡ như điên.

- Long Trần, đi chết đi.

Giang Nhất Phàm chạy tới trước mặt Long Trần, gầm lên một tiếng, vung ra một quyền, quyền lực khủng bố bao phủ Long Trần.

Long Trần hít sâu một hơi, muốn điều động linh khí, nhưng hắn phát hiện trong Phong Phủ Tinh, đã không còn một tia linh khí nào.

Mắt thấy một quyền đập đến, chỉ có thể cứng rắn vung Trảm Tà, toàn là dựa vào lực lượng thân thể để đối kháng.

Bùm.

Hổ khẩu Long Trần lại vỡ ra, máu tươi giàn giụa, cả người đã chật vật bay ngược sau khi.

- Ha ha, Long Trần, không phải ngươi rất cuồng vọng à? Ngươi tiếp tục cuồng đi? Hiện tại sao lại thành chó chết như vậy, đi chết đi.

Một quyền đánh bay Long Trần, khiến Giang Nhất Phàm cực kỳ hưng phấn, đuổi theo Long Trần, lại đánh ra một quyền.

Long Trần vừa từ dưới đất bò lên, phun ra một ngụm máu tươi, cảm giác thiên địa là một mảng đen xì.

Long Trần biết, đây là do mình liên tục đại chiến, đã tới cực hạn nào đó, sắp ngất đi rồi.

Nhưng hắn không thể ngất được, nếu không hắn sẽ không thể tỉnh lại nữa, trường đao trong tay toàn là dựa vào cảm giác để chém ra.

Bùm.

Long Trần cảm thấy cánh tay của mình đã bị chấn gãy mấy khúc, thân thể bay ngược ra ngoài, rốt cuộc không chống đỡ được nữa, lâm vào trong bóng tối vô tận.

- Chẳng lẽ ta lại phải chết như vậy ư? Uất ức quá!

Ngay khi Long Trần lâm vào hắc ám, lờ mờ cảm thấy mình được người ta ôm lấy, lại giống như nghe thấy tiếng mắng chửi khó nghe đó của Giang Nhất Phàm.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 25%👉
Combo Full lượt đọc giảm 51%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (4) - 🎫Đề cử (4)