Thân thể của Long Trần tiêu hao quá lớn, dẫn tới linh giác của hắn trì trệ những nhiều, mà người đó lại là một vị cao thủ, cho tới khi đối phương phát động công kích, hắn mới cảm thấy được.
Cỗ công kích sắc bén đó đến từ sau lưng hắn, nhắm thẳng tới vị trí trái tim, hiển nhiên là muốn một kích kích sát hắn.
Long Trần cơ hồ là phản xạ có điều kiện, mũi chân điểm lên trên mặt đất, cả người giống như lò xo bắn ra, thuấn di hơn chục trượng về phía trước.
Long Trần cảm thấy hậu tâm đau nhói, sau lưng bị đâm ra một cái lỗ lớn, chỉ thiếu chút nữa đã một kiếm đâm xuyên tim hắn.
Lúc này Long Trần mới có cơ hội quay đầu lại, chỉ thấy một nam tử mặc trường bào màu lam đang dùng vẻ mặt kinh dị nhìn Long Trần.
Hiển nhiên là giật mình trước phản ứng nhạy bén của Long Trần, phải biết rằng, thuật tiềm hành của hắn cực kỳ cao minh, am hiểu ám sát, không ngờ lại để Long Trần đào thoát.
- Biệt viện hai mươi bảy? Ngươi là ai?
Trong lòng Long Trần sát ý sôi trào, tên hỗn đản này còn không quen biết gì với hắn chứ đừng nói tới thù hận, thân là đồng môn, không ngờ lại hèn hạ vô sỉ đánh lén hắn, phần tàn nhẫn đó căn bản chính là muốn dồn hắn vào chỗ chết.
- Người giết ngươi.
Nam tử đó thấy một kích không đắc thủ, trường kiếm trong tay rung lên, ở trong không trung vẽ ra kiếm ảnh đầy trời, đồng thời khí thế toàn thân bùng nổ, rõ ràng là một vị Diễn Đạo Giả cường đại, đánh tới Long Trần.
Long Trần hừ lạnh một tiếng, Trảm Tà trong tay chém tới, góc độ vừa hay là chỗ không môn của người đó.
Diễn Đạo Giả đó không ngờ công kích của Long Trần lại sắc bén như vậy, rõ ràng lúc trước thấy thể lực của Long Trần đã cạn kiệt, đến mức độ nỏ mạnh hết đà rồi.
Ầm.
Trường kiếm của Diễn Đạo Giả va chạm với Trảm Tà của Long Trần, trực tiếp bị một đao của Long Trần chém bay.
Trong lòng Long Trần cả kinh: Hiện giờ thể lực giảm xuống trầm trọng như vậy, không bằng một phần mười thời kỳ toàn thịnh, linh khí cũng đã cạn kiệt, nếu không nhân vật như vậy, hắn có thể một đao chém chết tươi.
Sau khi người đó bị một đao đánh bay, không khỏi hoảng hốt, lực lượng của Long Trần quá khủng bố, căn bản không phải là hắn có thể ngăn cản.
Vừa muốn xoay người đào tẩu, nhưng mắt lại đảo một cái, dừng chân, lạnh lùng nhìn Long Trần nói:
- Tiểu tử, hôm nay ngươi chắc chắn sẽ phải chết thôi.
Long Trần đánh ra một đao, cảm giác trời đất quay cuồng, Sinh Mệnh Thần Dịch cường giả Linh giới lưu lại cho hắn chỉ có thể phục hồi thương thế của hắn, lại không thể bổ sung linh khí thiếu hụt cho hắn.
Hiện giờ linh khí sắp khô kiệt, thể lực cũng bắt đầu cạn kiệt, hắn cảm thấy mình tùy thời đều sẽ ngã xuống.
Có điều Long Trần không dám biểu hiện ra sự mỏi mệt của mình, hiện giờ hắn đã là nỏ mạnh hết đà, nếu bị người đó nhìn ra, hậu quả là không thể lường được.
- Thế à, ta không tin đấy!
Long Trần chống đao xuống đất, lạnh lùng nói.
Thấy Long Trần chỉ nói chuyện, lại không chịu xuất kích, càng củng cố suy đoán của hắn:
- Ha ha ha, Long Trần, không cần cố chống đỡ, hiện tại linh khí của ngươi dao động mỏng manh như vậy, ngươi tưởng ta là đồ ngốc à, không nhìn ra ngươi đã sắp không xong đời rồi ư?
Lão tử hiện tại kéo dài với ngươi, ta xem ngươi có thể chống đỡ được bao lâu, chờ tới lúc ngươi không chống đỡ được nữa, ta sẽ chém xuống cái đầu của ngươi.
Long Trần hít sâu một hơi, nhìn người đó nói:
- Ta và ngươi không oán không cừu, vì sao ngươi lại muốn giết ta?
- Cái này thì ngươi không cần quan tâm, tóm lại ngươi phải chết là được.
Người đó lắc đầu, ngược lại lui về phía sau mấy bước, vẻ mặt cảnh giác nhìn Long Trần, hiển nhiên là sợ Long Trần phản công trước khi chết.
Long Trần nhìn Diễn Đạo Giả trước mắt này, trong đầu vận chuyển nhanh chóng, theo lý mà nói, người này gặp phải mình chỉ là một trùng hợp, không biết chuyện phát sinh trước đó.
Nói cách khác, người này muốn giết hắn không có bất kỳ liên quan gì tới đoạn hình ảnh trong Lưu Ảnh Ngọc đó.
Nghĩ đến ba người lúc trước thiết kế hãm hại mình, lại thấy người này một lòng muốn giết mình, trong đầu Long Trần đã nghĩ tới một khả năng.
- Muốn giết ta cũng không dễ dàng như vậy đâu, đừng vì lợi ích là mất luôn cả mạng của mình, đó mới là ngu xuẩn thực sự.
Long Trần cười lạnh nói.
- Ha ha ha, người vì tiền tài mà chết, chim vì thức ăn mà vong, có đôi khi, chỉ có mạo hiểm mới có thể có được hồi báo lớn hơn.
Người đó thản nhiên nói.
Thông qua câu trả lời thuận miệng của hắn, Long Trần cuối cùng cũng tin rằng, lúc trước những người đó lập bẫy hại mình và sự tập sát của người này không phải là trùng hợp, mà là có dự mưu, đây là một cái bẫy.
Cho dù không có bố cục của nữ tử lúc trước, vẫn có nhiều cái bẫy hơn đang chờ mình, cái bẫy này trước khi tiến vào bí cảnh đã được thiết kế rồi.
Nghĩ đến đây, mạch suy nghĩ trong đầu Long Trần lập tức trở nên rõ ràng hơn, cho dù là kẻ ngốc cũng biết cả sự kiện đều có một độc thủ phía sau màn khống chế.
Trong tất cả biệt viện, người hận mình nhất không ngoài Lạc Băng, mà nhân phẩm của Lạc Băng thì thối như hố cứt ở cả một trăm lẻ tám biệt viện, nàng ta không có năng lượng lớn như vậy để điều động đệ tử của biệt viện khác.
Nữ tử và hai đệ tử cấp hạch tâm bình thường lúc trước hãm hại Long Trần, còn cả Diễn Đạo Giả bị mình trảm sát, đều là đệ tử của những biệt viện xếp hạng cao.
Cộng thêm Diễn Đạo Giả trước mắt này, là đệ tử của biệt viện hai mươi bảy, nếu đây không phải là trùng hợp, vậy chứng tỏ, độc thủ này chỉ có thể ảnh hưởng đến một số biệt viện xếp hạng cao.
Mà những biệt viện xếp hạng thấp thì không phải hắn không ảnh hưởng đến được, mà là hắn khinh thường những biệt viện này.
Này suy luận này là chính xác, như vậy có sức ảnh hưởng lớn, lại có khúc mắc với Biệt viện một trăm lẻ tám, muốn dồn mình vào chỗ chết, vậy là rõ rồi.
- Được, tốt lắm, rất tốt, có nhiều kẻ địch như vậy các ngươi lại không đi đối phó, cứ muốn tìm trăm phương ngàn kế đối phó ta.
Long Trần nghĩ đến đây không khỏi nghiến răng nghiến lợi, trong lòng sát ý sôi trào, lần này nếu không cho các ngươi một bài học, các ngươi sẽ vĩnh viễn không biết, cái gì gọi là Long Trần gia có ba con mắt.