Tóm chặt lấy lông trên lưng Tiểu Tuyết, Long Trần cảm thấy xương cốt cả người như muốn rời ra từng mảnh, lại phun ra một ngụm máu tươi.
Một kích vừa rồi của Doãn La cường đại hơn lúc trước ở chính tà đại chiến gần chục lần, nếu không phải Long Trần công kích hắn trước, khiến hắn chỉ phát huy ra được không tới một nửa lực lượng, Long Trần đã chết rồi.
Điều này chứng tỏ, sự nắm giữ của Doãn La đối với Tiên Thiên Tinh Huyết trong cơ thể hắn lại tinh tiến thêm, loại lực lượng này thật sự quá khủng bố.
Long Trần cảm giác ngũ tạng lục phủ như sắp vỡ nát, vừa rồi ăn vào viên đan dược đó, không ngờ vẫn không thể áp chế được thương thế khủng bố này.
- Ta hiểu rồi, một kích của tên hỗn đản đó ẩn chứa Thiên địa chi lực, mang theo một tia thiên địa ý chí, thương thế như vậy, đan dược bình thường rất khó mang tới hiệu quả.
Long Trần bỗng nhiên hiểu ra, vì sao đan dược của mình không có hiệu quả, đây nhất định là có liên quan tới Tiên thiên chi lực.
Công kích như vậy quá đáng sợ, chẳng trách có cách nói dưới Tiên Thiên đều là con kiến, Doãn La chỉ có thể nắm giữ một tia Tiên Thiên Tinh Huyết, Tiên thiên chi lực có thể dẫn động vẫn bé nhỏ không đáng kể, lại vẫn có thể dễ dàng nghiền nát hắn.
Lúc này, Long Trần sinh ra cảm kích nồng đậm đối với vị cường giả đến từ Linh giới kia, lễ vật nàng ta đưa tặng thật sự quá quý giá.
Mấy lần cứu lại sinh mệnh của hắn và người bên cạnh, hiện giờ trải qua tiêu hao thời gian dài như vậy, Sinh Mệnh Thần Dịch trong tay hắn đã chỉ còn lại một giọt cuối cùng, một giọt này tuyệt đối phải giữ lại, đó chính là thứ cứu mạng.
Khói bụi đầy trời tản đi, lại lộ ra vẻ mặt tái nhợt của Doãn La, lúc này cả người hắn đều là máu, giống như một người máu.
Một kích vừa rồi của Long Trần, hắn cũng phải chịu lực phản chấn cực lớn, vốn trên người đã có vô số vết thương, hiện giờ dưới lực lượng phản chấn của Long Trần, toàn bộ đều vỡ ra.
Nhưng Doãn La giống như không cảm thấy đau đớn, mắt vẫn nhìn chằm chằm phương hướng Long Trần rời đi.
- Lần này coi như ngươi mạng lớn, lần sau ta sẽ rút gân lột da ngươi.
Bùm.
Trường thương trong tay Doãn La vung lên, chấn vỡ một mũi tên đang lặng lẽ tới gần, lạnh lùng nhìn về phía một đỉnh núi, sau khi làm làm thủ thế cắt cổ thì trực tiếp chạy đi xa xa.
Bởi vì lúc này cả người Doãn La đều là thương tích, khí huyết thiếu hụt trầm trọng, lúc này chiến lực của hắn không bằng ba thành bình thường.
Hơn nữa hắn đã cảm ứng được có bảy tám cỗ khí tức cực kỳ cường đại đang cấp tốc tới gần, nếu là bình thường, hắn tất nhiên không sợ, nhưng hiện tại thì không được, chỉ có thể chạy thôi.
Doãn La vừa biến mất, sau mấy hơi thở, nơi này xuất hiện hơn mười đạo thân ảnh, ai nấy đều nhìn hố to lưu lại đó mặt đấy với vẻ khiếp sợ.
- Uy áp cường đại quá, ý chí cũng cường đại quá, đây là cường giả cấp chí tôn vừa chiến đấu à.
Một vị cường giả cũng là cấp chí tôn cường đại lên tiếng, sắc mặt có chút ngưng trọng.
Chiến trường này lan ra phạm vi mấy chục dặm, chiến đấu qua đi, uy áp ý chí lưu lại khiến hắn cảm thấy áp lực cực lớn.
- Chiến đấu kết thúc rồi mà uy áp lại không tiêu tan, ý chí khủng bố như vậy, tất nhiên là cường giả tuyệt thế, chẳng lẽ là Hàn Thiên Vũ xuất thủ?
Người khó hiểu.
- Vừa rồi nghe thấy có người hô Doãn La gì đó, chẳng lẽ là thật? Doãn La đánh nhau với Hàn Thiên Vũ?
- Không thể, Hàn Thiên Vũ đã sớm vào sâu trong Cửu Lê Bí Cảnh để tìm kiếm cơ duyên rồi, sao lại lãng phí thời gian quý giá ở bên rìa thế này.
Có người từng chính mắt nhìn thấy Hàn Thiên Vũ đã đi sâu vào trong, tuyệt đối không thể xuất hiện ở đây.
- Vậy thì là ai chứ? Thật kỳ quái.
Theo càng lúc càng nhiều người tới, ai nấy đều dùng vẻ mặt khiếp sợ nhìn cái hố khổng lồ đó.
Xa xa trên đỉnh núi, Quách Nhiên mang theo ánh mắt khinh bỉ nhìn đám người này, lắc đầu:
Lão đại nói không sai, đệ tử chính đạo bất luận tu vi lớn nhỏ, phần lớn đều là một đám ăn hại.
Lão tử vừa rồi đã hô to Doãn La xuất hiện, người tới trước cũng đều nhìn thấy bóng lưng của Doãn La, lại không dám đuổi theo.
Hiện giờ lại ở đây suy đoán là ai chiến đấu, mẹ nó mặt các ngươi là dùng da giày để bọc à? Lão tử cũng không tin, đám đệ tử đều xuất phát từ biện viện thứ hạng cao như các ngươi lại không biết Doãn La là ai.
- Một đám ăn hại.
Quách Nhiên hung hăng nhổ một ngụm nước bọt, cất Phá Hư Nỗ đi, lão đại đào tẩu rồi, hắn cũng an tâm, hắn phải nghĩ biện pháp phải nghĩ biện pháp cơ duyêncủa mình.
Tiểu Tuyết một đường chạy như điên mấy ngàn dặm, cuối cùng cũng không chịu nổi, ngã xuống đất.
Long Trần vội vàng lấy ra một đống thuốc chữa thương đổ vào trong miệng Tiểu Tuyết, hiện giờ Tiểu Tuyết chủ yếu là mất máu quá nhiều, phải dưỡng thương một đoạn thời gian mới được.
Gừ gừ.
Tiểu Tuyết phát ra một tiếng gầm khẽ với Long Trần.
- Yên tâm đi, hiện giờ nguy cơ đã qua rồi, ngươi cứ an tâm dưỡng thương trong không gian linh hồn.
Long Trần thu hồi Tiểu Tuyết vào không gian linh hồn, Tiểu Tuyết cần tĩnh dưỡng một đoạn thời gian, mà tuy thương thế của hắn đang khôi phục cấp tốc, có điều kịch chiến liên tục, cuối cùng lại toàn lực sử ra Khai Thiên, linh khí trong cơ thể đã thiếu hụt trầm trọng, cũng phải tu dưỡng một chút.
Vừa đi được vài bước về phía trước, Long Trần liền cảm thấy thân thể mỏi mệt, cứ tiếp tục như vậy không được, không có thời gian tìm nơi thích hợp để nghỉ ngơi, phải khôi phục thể lực thật nhanh.
- Chết.
Long Trần vừa muốn nghỉ ngơi một chút, bỗng nhiên một tiếng quát chói tai truyền đến, Long Trần thấy hậu tâm của mình lạnh toát, một đạo khí tức sắc bén đã tỏa định hắn.