Mũi tên đó dài đến một trượng, không khác gì trường mâu bình thường, bên trên đầy những lỗ nhỏ, cho tới khi bay đến gần, vẫn không phát ra một tia thanh âm, giống như một u linh cự tiễn.
- Không tốt.
Khi Doãn La phát hiện ra thì mũi tên cực lớn đó cơ hồ đã đến trước ngực hắn, vội vàng dịch sang bên.
Đáng tiếc cho dù là Doãn La cũng không thể tránh được một tên vô thanh vô tức này, chỉ tránh được chỗ yếu hại trước ngực.
Phập.
Mũi tên cực lớn đó đâm vào vai trái của Doãn La, lực lượng cực lớn, phá tan linh khí hộ thể của Doãn La, khiến đầu vai hắn vỡ ra, máu tươi giàn dụa.
Long Trần mừng rỡ, ngẩng đầu nhìn về phía xa xa, chỉ thấy trên một ngọn núi cao ngoài mấy chục dặm, có một người tay cầm cự nỏ, chính là Quách Nhiên.
Hiện giờ Quách Nhiên phục dụng đan dược mà Long Trần chuyên môn luyện chế cho hắn, tu vi đã đề thăng tới Dịch Cân lục trọng thiên.
Hơn nữa Long Trần để tăng cường lực lượng nhục thân cho Quách Nhiên, luyện chế một đống đan dược cường hóa nhục thân cho hắn, hiện tại hắn sử dụng cự nỏ của hắn đã không có bất kỳ áp lực gì.
Lúc trước Long Trần đại chiến với Doãn La, Quách Nhiên ngay lập tức cảm ứng được khí tức quen thuộc, trực tiếp chạy tới.
Thấy Long Trần bị Doãn La đuổi theo, không khỏi hoảng sợ, vội vàng lấy ra cự nỏ, tính toán nhịp chân của Doãn La, bắn ra một tên gần như là thần kỹ đó.
Tuy Quách Nhiên không có vũ lực cường đại, nhưng hắn đối với cự nỏ mình thiết kế ra, đã có thể nắm giữ đạt tới cấp vi mô.
Đây còn là Doãn La có tốc độ phản ứng nhanh, nếu là Diễn Đạo Giả khác, đã sớm bị một tên của Quách Nhiên tiêu diệt rồi.
Thấy một tên không giết được Doãn La, Quách Nhiên không khỏi thầm kêu đáng tiếc, nếu có thể một tên tiêu diệt một vị thiên tài được coi là ngàn năm khó gặp, Quách Nhiên hắn có thể vang danh thiên hạ rồi.
- Hay lắm.
Long Trần giơ ngón cái về phía Quách Nhiên, một tên này của Quách Nhiên rất mạnh, đặc biệt và góc độ và nắm bắt thời cơ lại thần diệu tới đỉnh cao, khiến người ta khó lòng phòng bị.
Đây còn là Doãn La, chứ nếu đổi thành cường giả cấp chí tôn khác, có khả năng đã bị miểu sát, bởi vì ngay cả Long Trần cũng không chú ý thấy mũi tên đó tới thế nào.
Đầu vai Doãn La bị thương, huyết nhục mơ hồ, ngay cả xương cốt cũng lòi cả ra ngoài, vô cùng khiếp người.
Uy lực phối hợp của Phá Hư Nỗ và Phá Hư Tiễn thật sự quá khủng bố, khiến hắn sợ tới cả người toát mồ hôi lạnh, nếu vừa rồi hắn phản ứng chậm hơn một chút thôi, ngực sẽ bị nổ ra một cái lỗ lớn.
Tuy sẽ không chết, nhưng tất nhiên hắn trong nháy mắt sẽ mất đi tất cả chiến lực, chỉ có thể chật vật chạy trốn.
Một thanh âm nhỏ như muỗi vỗ cánh truyền đến, một mũi tên cực lớn lại bay đến trước người Doãn La.
Mũi tên cực lớn, tốc độ lại nhanh như tia chớp, nhưng tiếng xé gió lại nhỏ tới như vậy, cho dù là Doãn La, cũng cảm thấy khiếp sợ.
Có điều lần này hắn đã có chuẩn bị, tốc độ của mũi tên này có nhanh tới mấy cũng không thể uy hiếp được hắn.
Ầm.
Trường thương trong tay vung lên, một thương đánh nát mũi tên đó, lạnh lùng nhìn Quách Nhiên một cái, không để ý đến hắn, lập tức bay theo Long Trần.
Bởi vì hắn phát hiện, lúc này Long Trần đã chạy ra được ngoài mấy chục dặm, trong mắt hắn, kích sát Long Trần quan trọng hơn bất kỳ chuyện gì khác.
Dưới chân Doãn La khẽ động, giống như một đạo tia chớp hình người, đuổi theo phương hướng của Long Trần, lúc này cả người hắn đều là máu, thương thế ở đầu vai càng thêm nghiêm trọng, đã ảnh hưởng tới tốc độ của hắn.
Có điều tốc độ của hắn vẫn nhanh hơn Tiểu Tuyết sau khi bị thương, rất nhanh sẽ đuổi kịp Long Trần.
Quách Nhiên lại bắn một tên, vẫn bị Doãn La một thương đánh bay, hắn biết, Phá Hư Tiễn của mình, uy lực chỉ ở trên bắn lén, người ta đã phòng bị thì không còn uy hiếp gì nữa.
Đặc biệt là đối với loại thiên tài cấp chí tôn cường đại như Doãn La, mũi tên của hắn ngay cả gây cản trở cũng không làm được.
- Doãn La, tên ngu ngốc này, dám đến giữa lòng chính đạo chúng ta, là muốn khiêu chiến toàn bộ chính đạo sao.
Quách Nhiên thấy Doãn La lười chẳng muốn quan tâm tới mình, chỉ lo đuổi giết Long Trần, thấy cả người Tiểu Tuyết đều là máu, vẻ mặt Long Trần cũng đầy ngưng trọng, biết chuyện có chút không ổn.
Hắn dùng hết toàn lực hô to một tiếng, để hấp dẫn cường giả ở phụ cận, tốt nhất là có thể dẫn Hàn Thiên Vũ tới, như vậy Doãn La sẽ xong đời.
Sắc mặt Doãn La âm trầm, hiện giờ hắn cách Long Trần chỉ còn cự ly mấy chục trượng, hít sâu một hơi, hư ảnh phía sau biến mất, một cỗ lực lượng khủng bố bao phủ thiên địa.
- Không xong, tên hỗn đản này lại muốn dùng Thiên địa chi lực rồi.
Long Trần kinh hãi, hắn đã rất quen thuộc với cảm giác này, đó là lực lượng mà cường giả Tiên Thiên cảnh mới có thể sử dụng.
Lần trước trên chính tà đại chiến, Doãn La từng vận dụng cỗ lực lượng này, thiếu chút nữa thì tiêu diệt Long Trần và Mặc Niệm.
Long Trần nhìn tư thế này, không chút nghĩ ngợi, lệnh cho Tiểu Tuyết tiếp tục chạy như điên, bản thân hắn thì lập tức từ trên người Tiểu Tuyết nhảy lên.
Người ở trong không trung, Trảm Tà hướng lên trời, thần hoàn tái hiện, hai mắt lộ ra tinh thần, lực lượng toàn thân điên cuồng ùa vào trong Trảm Tà.
Khai Thiên.
Một đao của Long Trần giống như tia chớp đánh xuống, hắn nhìn ra Doãn La đang súc lực, nếu để hắn súc lực đạt tới bão hòa, mình và Tiểu Tuyết chắc chắn sẽ phải chết.
Cho nên hắn quyết định thật nhanh, nhân lúc lực lượng của Doãn La mới tụ được một nửa, phát ra một kích mạnh nhất của mình.
Thấy Long Trần không ngờ vào lúc mình vừa súc lực liền phát động công kích, sắc mặt Doãn La trầm xuống.
Long Trần này rất giảo hoạt, hắn hận tới nghiến răng ken két, nhưng hắn lại đành bất lực, Tiên Thiên Tinh Huyết trong cơ thể vừa dẫn động, chưa hoàn toàn phát ra được uy lực nên có, chỉ có thể cứng rắn chống đỡ, có điều thế đã đủ rồi.
Ầm.
Binh khí của hai người chạm vào nhau, phát ra một tiếng nổ, giống như thiên địa đều bị xé rách, phạm vi mấy trăm dặm đều có thể cảm giác được đại địa đang rung chuyển.
Long Trần giống như một đạo lưu tinh bay ra, ở trên mặt đất lăn ra xa hơn mười dặm, máu tươi phun trào, bên trong còn kèm theo mảnh vụn nội tạng.