Cửu Tinh Bá Thể Quyết

Chương 627: Đối chiến doãn la

Chương Trước Chương Tiếp

Nam tử đó không phải ai khác, chính là Doãn La, trường bào màu đen bay phần phật, giống như Ma Thần hàng thế, Doãn La hiện giờ còn đáng sợ hơn lúc trước.

- Long Trần, nhìn thấy lão bằng hữu, không muốn nói gì à?

Trên mặt Doãn La hiện lên một nụ cười, có điều nụ cười đó rất lạnh, thanh âm giống như băng mùa đông, khiến người ta cảm thấy lạnh toát từ trong xương tủy.

Doãn La đứng đó, cho dù cách mấy trăm trượng, những đệ tử chính đạo đều cảm thấy hết hồn, ai nấy rào rào lui về phía sau.

Ngay cả những Diễn Đạo Giả cũng không nhịn được mà lùi lại, bởi vì bọn họ có thể cảm ứng được, hận ý tới từ trong xương tủy của người đó khiến bọn họ tràn ngập sợ hãi.

- Doãn La, ngươi rất không tồi, mới mấy tháng không gặp, cái chân thứ ba của ngươi đã mọc dài vậy rồi.

Đối với sự xuất hiện của Doãn La, Long Trần cũng giật mình, đặc biệt Doãn La hiện tại, khí tức đã hoàn toàn khác với hắn trên chiến trường lần trước, trở nên cường đại hơn nhiều.

Có điều đối với một kẻ địch hận mình tới thấu xương, Long Trần luôn hết lòng tuân thủ một quy tắc: Có thể một câu khiến ngươi tức chết thì tuyệt đối không cần hai câu.

- Doãn La?

Những đệ tử chính đạo đó biến sắc, bọn họ hoảng sợ nhìn Doãn La, trong hai mắt toàn là vẻ kinh hãi.

Đại danh của Doãn La, đệ tử chính đạo không ai không biết, lúc trước nghe nói khi chính tà đại chiến, tà đạo xuất hiện một vị chí cường giả.

Biệt viện một trăm lẻ tám cầu viện Biệt viện số một, Biệt viện số một phân công một vị cường giả cấp chí tôn tới trợ giúp.

Có điều tin tức đường nhỏ lộ ra, vị đệ tử đó vừa đi được một nửa thì đã bị một đạo mật hàm của Biệt viện số một kéo về.

Nghe nói là Biệt viện số một nghe được tin tức, trong tà đạo xuất hiện một vị đệ tử cực kỳ cường đại, ngàn năm khó gặp.

Vốn nhân vật như vậy, chỉ có cường giả như Hàn Thiên Vũ mới có tư cách địch nổi, có điều lúc ấy Hàn Thiên Vũ đang bế quan, không thể xuất chiến.

Cho nên vị đệ tử đó tùy tiện tìm một cái cớ, chờ đại chiến kết thúc mới đến chiến trường, trên thực tế không phải đến muộn, mà là cố ý.

Đây cũng là mệnh lệnh của Biệt viện số một, bởi vì bọn họ đều biết cường giả có thể nổi danh ngang Hàn Thiên Vũ là đáng sợ cỡ nào, sự sống chết của Biệt viện một trăm lẻ tám không liên quan gì tới bọn họ, bọn họ không muốn mất một thiên tài cấp chí tôn.

Cho nên mới có một màn Đồ Phương trưởng lão cáo trạng về sau, kết quả Biệt viện số một một tay che trời, áp chế chuyện này xuống.

Có điều trên đời này không có tường nào là không lọt gió, lực lượng của lòng hiếu kỳ vô cùng lớn, nhất là những người ăn no rửng mỡ không có gì làm vẫn đào được tin tức của chuyện này ra.

Có điều trong tin tức đó cũng lộ ra, lúc chính tà đại chiến, một cường giả ngoại lai tên là Mặc Niệm đã chặn được Doãn La.

Về phần những chuyện như Long Trần và Mặc Niệm hợp lực đánh bại Doãn La, cũng chém đứt một chân của hắn, người ta lại trực tiếp coi là chuyện cười.

Chính yếu là, chuyện phát sinh trên cả chiến trường đều bị Lăng Vân Tử âm thầm đè ép xuống, hắn không muốn Long Trần quá gây chú ý, như vậy sẽ bất lợi cho Long Trần.

Nhưng sau trận chiến ấy, toàn bộ chính đạo không ai không biết đại danh của Doãn La, đó chính là thiên tài cấp chí tôn được coi là ngàn năm khó gặp giống như Hàn Thiên Vũ, trong cùng cấp không ai có thể đỡ được mười chiêu của hắn.

Mà nam tử trước mắt này, chính là chí cường giả của tà đạo, giết những đệ tử hạch tâm như bọn họ thoải mái giống như giết gà, bọn họ có thể không sợ sao?

Ngay cả Diễn Đạo Giả, ở trước mặt cường giả như Doãn La cũng đều là loại có thể miểu sát, ai nấy đều sợ tới mức mặt như màu đất.

Bọn họ muốn chạy trốn, nhưng lại có chút không cam lòng, dù sao bọn họ cũng là cường giả chính đạo, đều là nhân vật có uy tín danh dự, sao có thể bị người ta chạy.

Bọn họ nói với bản thân là không được chạy trốn, nhưng chân của bọn họ lại không nghe lời, không ngừng rút lui, cho tới khi rời khỏi mấy dặm mới hơi an tâm một chút.

Có điều nghe thấy câu trả lời của Long Trần, khiến trong lòng bọn họ tràn ngập kinh hãi, chẳng lẽ truyền thuyết là thật, Doãn La thật sự bị chặt chân.

- Miệng của ngươi vẫn đáng ghét như vậy, ngươi đây là đang cố ý chọc giận ta sao à?

Doãn La khoanh tay mà đứng, lạnh lùng nhìn Long Trần.

- Đừng tự cho mình giống như thần linh cao cao tại thượng, thần sẽ không vứt bỏ một cái đùi trơn láng của mình lại trên chiến trường đâu.

Long Trần nói với vẻ khinh thường, hắn ghét nhất là loại ra vẻ khệnh khạng cơ hồ không có hàm lượng này.

Hắn biết, hôm nay mình trốn không thoát rồi, hiện giờ điều duy nhất có thể làm chính là toàn lực đánh một trận với Doãn La.

- Hừ, hiện giờ không có Mặc Niệm giúp ngươi, cũng không có bí thuật của nữ tử đó, ta xem ngươi có thể đỡ được mấy chiêu của ta?

Vù.

Doãn La hừ lạnh một tiếng, phía sau lập tức hiện ra một đạo hư ảnh cực lớn, giống như Ma Thần phụ thể, đại địa chấn động kịch liệt.

Tuy Doãn La rất hận Long Trần, có điều hắn lại không xem thường Long Trần, lần này hắn vừa tiến vào Cửu Lê Bí Cảnh, ngay lập tức chạy tới cửa vào của chính đạo, chính là muốn xem có thể đợi được Long Trần hay không.

Vận khí của hắn quả thực tốt tới nghịch thiên, vừa chạy tới bên này, đã bị khí tức chiến đấu hấp dẫn, lập tức phát hiện ra Long Trần.

Tuy Long Trần vẫn là Ngưng Huyết đỉnh phong, nhưng hắn không dám khinh thường Long Trần, hắn muốn giết Long Trần, mà còn phải hoàn thành trong thời gian ngắn nhất.

Nếu không một hồi chiến đấu càng kéo dài sẽ dẫn tới nhiều cường giả chính đạo hơn, cho dù hắn có tự phụ tới mấy cũng không cuồng vọng đến mức một mình khiêu chiến toàn bộ tinh anh của phân viện.

Vạn nhất dẫn Hàn Thiên Vũ tới, tuy đơn đả độc đấu thì hắn không sợ bất kỳ ai, nhưng bị một đống cường giả cấp chí tôn vây công, hắn cũng chắc chắn sẽ phải chết, cho nên trong nháy mắt liền đề thăng khí thế tới cực hạn.

Long Trần cũng không dám lơ là, trong trong nháy mắt Doãn La bùng nổ, lập tức triệu hoán thần hoàn, đồng thời trong hai mắt một tinh thần hiện lên.

Long Trần phát hiện trong Cửu Lê Bí Cảnh, triệu hồi ra Phong Phủ Chiến Thân thể hoàn chỉnh, toàn bộ thiên địa giống như là chúc phúc cho hắn vậy, lực lượng không ngờ lớn hơn lúc ở ngoại giới rất nhiều.

Khoảnh khắc Long Trần triệu hồi ra Phong Phủ Chiến Thân, một cỗ khí thế khủng bố giống như một cột sáng xộc thẳng lên trời, khiến xung quanh chấn động, trong phạm vi mấy ngàn dặm cũng có thể nhìn thấy thiên địa dị tượng.

- Trời ạ, khủng bố quá.

Đệ tử chính đạo vốn đã lùi ra mấy trượng đều kinh hãi nhìn về phía trước, hai người đó chỉ là phóng thích ra khí thế của mình mà thôi.

Nhưng thiên địa đã vặn vẹo, đại địa dưới chân hai người giống như mạng nhện lan ra bốn phương tám hướng, nháy mắt đã bao phủ phạm vi mấy trăm dặm.

Chịu sự ảnh hưởng của uy áp cường đại, những đệ tử đó lại tiếp tục lui về phía sau, hiện giờ bị dị tượng ảnh hưởng, càng lúc càng nhiều đệ tử chạy tới bên này.

Hai người điên cuồng đề thăng khí thế của mình, giống như hai con Hồng Hoang cổ thú đang gào thét, muốn bằng vào khí thế để áp đảo đối phương.

Nhưng khiến Doãn La khiếp sợ là, hắn đường đường là một cường giả Dịch Cân cảnh cửu trọng thiên, không ngờ dựa vào khí thế lại không thể áp chế được Long Trần.

Cái gọi là khí thế là dùng khí cơ kèm theo ý chí, hình thành một loại uy áp mang theo Linh hồn chi lực, là một loại thủ đoạn tối cao không chiến mà thắng.

Tu vi của Long Trần thấp hơn Doãn La nhiều, nhưng ý chí của Long Trần giống như là vô cùng vô tận, như trường kiếm đâm phá thương khung, không ai có thể ngăn cản.

Long Trần dựa vào ý chí cường đại phụ trợ cho khí cơ, chống đỡ khí thế của Doãn La, nhưng cũng chỉ là cố gắng đứng vững mà thôi, muốn áp chế Doãn La, lại căn bản là không thể.

Doãn La rất hận Long Trần, chỉ giết Long Trần thì không thể đền bù nỗi nhục mất chân của hắn, cho nên hắn muốn từ thân thể đến linh hồn hoàn toàn nghiền ép Long Trần, khiến Long Trần trong tuyệt vọng vô tận, bị nghiền chết giống như một con kiến.

Để thực hiện nguyện vọng này, mấy tháng qua, Doãn La điên cuồng đề thăng tu vi, gắng sức đạt tới Dịch Cân cửu trọng thiên.

Nhưng hắn phát hiện, mình vất vả lâu như vậy, ngày đêm chịu đựng nỗi khổ vạn độc rèn gân, không ngờ vẫn không thể nghiền ép một Ngưng Huyết cảnh nho nhỏ, điều này khiến hắn càng phẫn nộ hơn.

- Chết.

Bỗng nhiên Doãn La hét lớn một tiếng, trong tay xuất hiện một thanh trường thương màu vàng, giống hệt như thanh trường thương đó trước kia, có điều bên trên mang theo phù văn rậm rạp, so với khí thế của thanh trường thương lúc trước thì cường đại hơn nhiều.

Trừ bị Long Trần chặt đứt đùi, khiến Doãn La cảm thấy phẫn nộ hơn là hắn ngay cả binh khí của mình cũng đánh mất, điều này khiến nộ khí của hắn như đốt cháy chính bản thân hắn.

Tông môn của hắn vì bồi thường cho hắn, cố ý bảo tất cả tượng sư ngày đêm không nghỉ, cuối cùng trước khi Cửu Lê Bí Cảnh mở ra, đả tạo một thanh trường thương cho hắn.

Thanh trường thương này hao phí đại lượng tài liệu quý giá, chỉ trên đầu thương đã khảm bốn viên tinh hạch của ma thú cao cấp, toàn bộ đều để gia tăng trọng lực.

Trường thương sáng lên, mang theo uy áp khủng bố đập xuống Long Trần.

Long Trần hừ lạnh một tiếng, một tay kết một ấn pháp trước ngực, Linh hồn chi lực nháy mắt liền tỏa ra.

- Tiểu Tuyết, ra giết chết hắn đi.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 25%👉
Combo Full lượt đọc giảm 51%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (4) - 🎫Đề cử (4)