Cửu Tinh Bá Thể Quyết

Chương 623: Hãm hại hèn hạ (1)

Chương Trước Chương Tiếp

Nữ tử đó nhìn qua thì khoảng trên dưới hai mươi tuổi, dáng người yểu điệu, vốn quần áo đã rách nát, ngực sữa nửa lộ ra một nửa, khe rãnh sâu không thấy đáy.

Váy thì bị xé mất một mảng, đùi ngọc trắng như ngà voi đại bộ phận đều lộ ra ngoài, khiến người ta hít thở khó khăn.

Nữ tử đó nhìn thấy Long Trần, không khỏi mừng rỡ, chạy vội tới bên cạnh Long Trần, lập tức giữ chặt lấy cánh tay Long Trần.

Có lẽ là bởi vì do quá kinh hãi, ngực dí sát lên cánh tay Long Trần, lại giống như không phát hiện ra, vẻ mặt cầu xin nói:

- Sư huynh cứu mạng, có người muốn giết ta.

- Ồ? Là ai muốn giết ngươi vậy, sao ta không thấy?

Long Trần nhìn ra xa xa, không phát hiện ra bóng dáng người nào.

Ngay khi Long Trần đang nhìn xung quanh, vẻ hoảng sợ trên mặt nữ tử lập tức biến mất, thay vào đó là vẻ trào phúng.

Tay ngọc lật một cái, một thanh chủy thủ hàn khí bức người xuất hiện trong tay nàng ta, đâm thẳng tới ngực Long Trần.

- Khuyên ngươi đừng xung động, bởi vì ngươi xung động là ta cũng sẽ xung động đây.

Thanh âm Long Trần tràn ngập ý tứ lạnh như băng.

Nữ tử đó đột nhiên cảm thấy yết hầu mình đau nói, không biết từ lúc nào, trường thương trong tay Long Trần đã dí lên yết hầu của nàng ta.

Mà chủy thủ của nàng ta chỉ vừa vung ra, cách thân thể Long Trần vẫn còn một đoạn cự ly, Long Trần hoàn toàn có thời gian giết nàng ta trước rồi thong dong tránh thoát chủy thủ của nàng ta.

Nữ tử đó lập tức biến sắc, có điều trong nháy mắt lập tức lại thay bằng vẻ mặt điềm đạm đáng yêu, vứt chủy thủ trong tay đi, vẻ mặt cầu xin nói:

- Vị sư huynh này, van cầu ngươi tha cho ta đi.

Ta vừa bị hai vị đệ tử biệt viện cướp sạch rồi, ngay cả một thân trong sạch cũng bị cướp đi, vì nổi giận mới muốn giết người cho hả giận, kỳ thật ta cũng là người bị hại.

Nữ tử đó nói xong, trong hai mắt nước mắt tuôn lã chã, vẻ mặt đau khổ, khiến người ta cảm thấy xót xa trong lòng.

Có điều Long Trần lại bất vi sở động, lạnh lùng nói:

- Ngươi tưởng ta là kẻ ngốc à? Mày ngươi không tán, xuân giác chưa mở, rõ ràng vẫn là thân xử nữ, nói dối cấp thấp như vậy mà không thấy xấu hổ à? Ngươi đây là đang xem thường ta sao?

Long Trần là ai? Dung hợp ký ức của Đan Đế, mỗi một sợi kinh lạc của cơ thể người đều nắm rõ như lòng bàn tay, chẳng lẽ còn không phân biệt được một nữ nhân có còn trong trắng hay không?

- A.

Nữ tử đó hiển nhiên không ngờ nhãn quang của Long Trần lại sắc bén như vậy, căn bản không phải là một con gà con cái gì cũng không hiểu, không ngờ lập tức bị vạch trần.

- Nói đi, vì sao muốn giết ta.

Long Trần lạnh lùng nói.

- Ta... Ta... Đáng chết, là ta không nên nổi tham niệm, xin sư huynh tha cho tiểu muội đi.

Nể tình tiểu muội là một nữ tử, tha cho ta đi, tiểu muội nguyện ý trao tất cả cho sư huynh, cho dù sư huynh muốn tấm thân xử nữ này của tiểu muội, tiểu muội cũng nguyện ý.

Nữ tử đó cầu xin.

Không biết có phải là thật sự run rẩy quá không, áo vốn đã lộ một nửa lại tụt xuống sâu hơn, nửa người trên cơ bản đều lộ ra trước mặt Long Trần.

Nhìn tình cảnh trước mắt, Long Trần lập tức cảm thấy dục vọng nào đó của mình lập tức bị khơi dậy, có điều hắn vẫn bất động thanh sắc đè ép loại cảm xúc này xuống, lạnh lùng nói:

- Chết đến nơi rồi còn giở cái trò này, Linh hồn chi lực vận chuyển từng thời từng khắc, chính là chờ khi tâm thần của ta lơi lỏng mà đột nhiên đánh lén, muốn dồn ta vào chỗ chết?

Đáng tiếc ngươi đã đánh giá cao mị lực của ngươi rồi, nếu ngươi đã không chịu nói, vậy thôi, tất cả đều kết thúc đi.

Long Trần nói xong, trường thương, hơi dứ về phía trước.

- Không, Long Trần, đừng giết ta.

Lúc này trên mặt nữ tử đó cuối cùng cũng hiện lên vẻ hoảng sợ, bởi vì nàng ta cảm nhận được sát ý từ trong xương tủy của Long Trần.

- Ngươi quả nhiên biết ta, nói đi, sức kiên nhẫn của ta có hạn thôi.

Long Trần nói.

- Kỳ thật ta...

Nữ tử đó có chút do dự, ấp a ấp úng nói.

Long Trần bực mình rồi, vừa muốn lên tiếng, bỗng nhiên phía trước xuất hiện hai bóng người.

- Long Trần, tên dâm tặc hèn hạ vô sỉ ngươi, giữa ban ngày ban mặt, không ngờ muốn gian dâm nữ tử, uổng ngươi còn là đệ tử chính đạo, ta nhổ vào, còn không buông vị sư muội đó ra.

một người trong đó hô lên.

Không đợi Long Trần đáp lời, nữ tử đó bỗng nhiên kêu lên:

- Hai vị sư huynh mau tới cứu ta, Long Trần này chính là một tên dâm tặc mặt người dạ thú, tiểu muội không chịu để hắn làm nhục, không ngờ hắn lại muốn giết ta.

- Long Trần, còn buông vị sư muội này ra, hành động dâm loạn của ngươi đã được chúng ta đã dùng Lưu Ảnh Ngọc ghi lại rồi, chẳng lẽ ngươi muốn đoạn hình ảnh này được truyền đi sao?

Hai người đó đều là đệ tử cấp hạch tâm, mặc phục sức của đệ tử biệt viện, trên ngực áo có thêu số "Bốn mươi lăm", nói cách khác bọn họ đều là đệ tử của Biệt viện bốn mươi lăm.

Trên mặt Long Trần hiện lên một nụ cười:

- Cái này đều là các ngươi thông đồng trước à?

Trên mặt nữ tử đó hiện lên một nụ cười lạnh, nhẹ nhàng kéo lại quần áo, che ngực đi, nói với Long Trần:

- Thức thời thì bỏ thương của ngươi ra, tên dâm tặc hèn hạ vô sỉ ngươi.

Phập.

Trường thương của Long Trần hơi dịch khỏi yết hầu của nữ tử, trên mặt nữ tử đó vừa hiện lên một tia đắc ý, bỗng nhiên ngực đau nhói, trường thương của Long Trần đã xuyên thủng ngực của nàng ta.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 25%👉
Combo Full lượt đọc giảm 51%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (4) - 🎫Đề cử (4)