Thứ này cũng hay, diệu dụng vô cùng, không thể lãng phí, may mà trong tay Long Trần có một cái sinh mệnh giới chỉ, có thể tạm thời cất giữ.
Sau khi bắt được con Huyết Mãn Khuê Phúc đầu tiên, Long Trần dùng gậy gõ nhẹ lên trên Huyết Mãn Tinh, lại dùng Linh hồn chi lực cảm ứng một chút, sau khi bảo đảm bên trong và chung quanh Huyết Mãn Tinh không có Huyết Mãn Khuê Phúc, mới rụt rè ngắt dược liệu kèm cả rễ xuống.
Bất kể là dược liệu gì, dược liệu còn tươi vĩnh viễn là cường đại hơn dược hiệu đã héo nhiều.
Chỉ có điều một mặt là cất giữ quá khó khăn, ngoài ra độ khó luyện chế cũng rất cao, cho nên dược liệu luyện đan ở bên ngoài toàn bộ đều là dược liệu khô.
Có điều đối với dược liệu quý giá như Huyết Mãn Tinh, còn tươi thì khẳng định đáng giá hơn đã héo, cho nên phải bảo tồn, dù sao trong sinh mệnh giới chỉ, không gian cũng không nhỏ.
Có kinh nghiệm lần đầu tiên, Long Trần tập trung tinh thần, tiếp tục tiếp tục thu thập những Huyết Mãn Tinh đó.
Sự thật chứng minh, cẩn thận không có sai lầm lớn, Long Trần tổng cộng thu hoạch được mười bảy gốc Huyết Mãn Tinh, lại thu hoạch được hơn hai mươi con Huyết Mãn Khuê Phúc.
Đám gia hỏa này không phải trốn trong Huyết Mãn Tinh thì cũng là trốn trong cỏ dại bên cạnh, còn cả trốn trong khe đá, vô cùng giảo hoạt.
điều này cũng mang tới cảnh báo cho Long Trần, không dám có bất kỳ sơ suất gì, có điều phiêu lưu càng cao thì đại biểu cho thu hoạch càng cao.
Long Trần đoán rằng, chỉ dựa vào những Huyết Mãn Tinh này đã có thể đổi được mấy trăm vạn tích phân rồi.
Tuy hiện tại mấy trăm vạn tích phân đối với Long Trần thì không tính là gì, nhưng đừng quên, đây mới chỉ là vừa tiến vào Cửu Lê Bí Cảnh, vẫn còn ở bên rìa bí cảnh đã xuất hiện bảo vật như vậy.
Nếu tiến vào khu vực trung tâm của bí cảnh, vậy sẽ có bao nhiêu cơ duyên nghịch thiên, nghĩ thôi cũng khiến người ta nóng rực cả người rồi.
Thấy chung quanh không còn dược liệu gì nữa, Long Trần từ trong không gian giới chỉ lấy ra một thanh thiết thương, dùng như quải trượng.
Sự xuất hiện của Huyết Mãn Khuê Phúc đã khiến hắn cảnh giác hơn rất nhiều, ai biết nơi này còn có thứ gì cổ quái khác hay không, vẫn lấy cẩn thận làm trọng.
Răng rắc.
Đang đi, dưới chân Long Trần có một tiếng vang nhỏ, cúi đầu nhìn, không ngờ là một đoạn xương, năm tháng rất lâu, đã phong hoá rồi.
Có điều từ ngoại hình là có thể nhìn ra, đó là một đoạn xương đùi, xương cốt đã biến thành màu đen, hẳn là trúng độc mà chết.
Long Trần thở dài, xem ra người này là đệ tử khóa trước, hoặc là khóa trước nữa tiến vào bí cảnh, chắc vừa tiến vào đã ngủm củ tỏi rồi.
Đúng là xuất sư chưa thắng người đã chết trước, quá là xui xẻo, Long Trần tiếp tục tiến về phía trước hơn mười dặm, vẫn không nhìn thấy một bóng người nào.
Trước lúc tiến vào Lăng Vân Tử đã nói với bọn họ, đệ tử được truyền tốngvào Cửu Lê Bí Cảnh, sẽ xuất hiện tùy cơ trong một phạm vi đại khái.
Có điều phạm vi này tỏa ra mấy vạn dặm, cho nên cơ hội mọi người gặp mặt là không quá lớn.
Mà cửa vào của Cửu Lê Bí Cảnh có tới mấy cái, ở đây không chỉ gặp phải đệ tử tà đạo, còn sẽ gặp cả đệ tử chính đạo khác.
Lúc trước Mặc Niệm cũng từng nói, hắn cũng sẽ tiến vào Cửu Lê Bí Cảnh, chỉ có điều không biết hắn là vào từ cửa nào.
Từ trong tay lấy ra một tấm bản đồ, đây là bản đồ mà biệt viện phân phát cho mỗi một đệ tử.
Đây là đại đệ tử các đời, sau khi rời khỏi Cửu Lê Bí Cảnh đã vẽ lại địa hình bên trong.
Có điều mỗi người đều chỉ có thể vẽ được một bộ phận nhỏ, thế nhưng sau khi nhân số nhiều lên, tấm bản đồ này trải qua vô số năm ấn chứng và sửa chữa, cũng càng lúc càng hoàn thiện.
Chỉ có điều vẫn có rất nhiều khu vực là một mảng mơ hồ, hoặc là có một số nơi đều được đánh dấu bằng mực đỏ.
Phàm là khu vực được đánh dấu, hoặc là khu vực chỗ trống, đều liệt vào khu vực nguy hiểm, tỉ lệ tử vong cực cao.
Long Trần đếm kỹ mấy lần, những chỗ trống và khu vực được đánh dấu đỏ không ngờ có tới mấy chục chỗ.
Theo lịch sử ghi lại, Cửu Lê Bí Cảnh xuất hiện từ hơn mười vạn năm trước kia, lúc đều trải qua mấy lần thử nghiệm, mọi người mới biết phương pháp tiến vào bí cảnh.
Nhưng cho dù tiến vào được bí cảnh, nhiều năm như vậy trôi qua, vô số đệ tử tinh anh tiến vào bí cảnh, vẫn không vạch trần được chân diện mục của bí cảnh.
Chỉ là lúc ban đầu không biết nhân vật nào từ trong bí cảnh mang ra một tấm biển, bên trên có khắc văn tự thời đại tiên cổ.
Đi tìm xem vô số điển tịch, cuối cùng mọi người cũng phiên dịch ra được hai chữ - Cửu Lê, từ đó về sau bí cảnh này liền được gọi là Cửu Lê Bí Cảnh.
Có điều lai lịch liên quan tới Cửu Lê Bí Cảnh vẫn chỉ tồn tại trong suy đoán của mọi người, không có một giải thích chính xác nào.
Cho nên vạch trần câu đố về Cửu Lê Bí Cảnh cũng thành chuyện ưa thích của các đệ tử thiên tài nhiều đời.
Bởi vì nghe nói, ai có thể giải được câu đố của Cửu Lê Bí Cảnh, có thể có được bảo tàng vô cùng, thành tựu vô thượng đại pháp.
Có điều loại chuyện ma quỷ này trên cơ bản cũng chỉ có thể lừa được những thằng khờ, đại đa số người vẫn nhắm vào cơ duyên, ai quản ngươi đố với chả không đố.
Long Trần rụt rè tiến về phía trước, mục đích duy nhất của hắn là một nơi được gọi là là Ám U Cổ Mộ.
Bởi vì nơi đó cách chỗ hắn gần nhất, nghe nói là chỗ mai táng một tiên nhân, có đại cơ duyên.
- Cứu mạng.
Long Trần đang hành tẩu, bỗng nhiên một nữ tử quần áo rách bươm chạy về phía Long Trần, vẻ mặt hoang mang.