- Đến rồi à?
Long Trần nhìn chung quanh, chỉ thấy phía trước là một quảng trường rộng rãi, có hơn trăm đội ngũ đang xếp hàng.
Đội ngũ xếp thành hình quạt vây lấy trung tâm quảng trường, Long Trần phát hiện, phía dưới mỗi đội ngũ đều có một đồ án.
Nhìn kỹ lại, Long Trần mới phát hiện, đó là những con số cổ xưa, từ số một đến số một trăm lẻ tám.
Mọi người không khỏi bừng tỉnh đại ngộ, thì ra nơi mọi người tập hợp đều có vị trí riêng mình, hiện giờ chỉ có vị trí một trăm lẻ tám là trống không.
Khi đám người Long Trần xuất hiện, ánh mắt mọi người đều hướng về bên này, có tò mò, có khinh miệt, chỉ có điều trong mắt đại đa số người đều mang theo vẻ khinh thường.
Nhưng sau khi bọn họ thấy rõ khí tức trên người đám người Long Trần, vẻ khinh miệt trên mặt biến thành ngạc nhiên, hiển nhiên bị khí thế của họ áp chế.
Trong mọi người, tu vi của Đường Uyển Nhi cao nhất, mấy ngày trước, đột phá đến Dịch Cân thất trọng thiên, khí tức như biển, chấn nhiếp mọi người.
Trừ Đường Uyển Nhi ra, khí thế của đám người Cốc Dương, Diệp Tri Thu cũng vô cùng cường đại, giống như lợi nhận ra khỏi vỏ, cả người mang theo túc sát chi khí, khiến người ta không dám nhìn thẳng.
- Ồ? Không ngờ có một gà mờ Ngưng Huyết cảnh?
Có người phát hiện Long Trần trong đám người, tuy Long Trần cố ý tránh trong đám người, nhưng vẫn bị nhìn ra.
Biết sao được bây giờ, trong số người ở đây, chỉ có tu vi của Long Trần là yếu nhất, muốn che giấu cũng không được.
- Đó chính là thiên tài cấp chí tôn trong miệng bọn họ à? Sặc, bốc phét cũng giỏi thật, nói chung là đánh chết ta cũng không tin, hắn có thể kịch chiến một cường giả Đoán Cốt cảnh bát tế.
Một đệ tử cấp hạch tâm thấp giọng cười lạnh.
- Nói gì là đánh bại Giang Nhất Phàm, ta đoán là nghe nhầm đồn bậy thôi, Giang Nhất Phàm người ta là nhân vật gì, chắc là lười chẳng muốn so đo với hắn, ngay cả biện giải cũng cho rằng là mất thân phận.
Có người cũng đồng ý với quan điểm này.
Tuy một số đệ tử chỉ là thấp giọng nói thầm, có điều ở đây đều là cao thủ, toàn bộ đều nghe rõ ràng.
Trên vị trí của Biệt viện số một, một vị nam tử mặt như quan ngọc, anh tuấn bất phàm được mấy nữ tử xinh đẹp vây quanh, giống như trăng giữa ngàn sao.
Nam tử đó không phải ai khác, chính là Hàn Thiên Vũ, chí tôn trong chí tôn, còn được gọi là biệt viện đệ nhất cường giả.
- Người đó chính là Long Trần? Nhìn thì chắc cũng có tài đấy, có điều vẫn kém xa Thiên Vũ ca.
Bên cạnh Hàn Thiên Vũ, một nữ tử khá là xinh đẹp thản nhiên nhìn Long Trần một cái, nói.
Nữ tử đó dáng người thon dài, eo rất nhỏ, phối với khuôn mặt cũng coi như không tồi của nàng ta, vốn cũng được tính là một mỹ nhân.
Nhưng ngực nữ tử này này lại phẳng lỳ, ngay cả ruồi bọ cũng không đậu được, làm mất đi mỹ cảm yểu điệu một cách nghiêm trọng.
Hàn Thiên Vũ lắc đầu nói:
- Ân sư muội, lần này ngươi nhìn nhầm rồi, Long Trần này rất mạnh,những lời đồn đó chưa chắc đã là giả.
Nữ tử đó tên là Ân Vô Song, cũng là một cường giả cấp chí tôn, có điều nàng ta là vừa tấn thăng.
Cũng chính là lúc trước Đồ Phương xin cho Long Trần không được, ngày hôm sau lại nghe thấy Biệt viện số một có đệ tử đạt được danh hào thiên tài cấp chí tôn, người đó chính là Ân Vô Song.
Ân Vô Song là một Diễn Đạo Giả cường đại, đồng thời cũng có bối cảnh cực kỳ thâm hậu, vừa gia nhập Biệt viện số một không lâu.
Có điều khác với người khác, Ân Vô Song tới Biệt viện số một là vì Hàn Thiên Vũ, bởi vì nàng ta là người sùng bái Hàn Thiên Vũ.
Hàn Thiên Vũ được coi là đệ nhất cao thủ trong thế hệ trẻ tuổi của Huyền Thiên Phân Viện, anh tuấn tiêu sái, ngọc thụ lâm phong, nữ tính sùng bái hắn rất nhiều, mà Ân Vô Song chính là một trong số đó, hơn nữa còn là một người vô cùng si mê.
- Thiên Vũ ca, ngươi quá khiêm tốn rồi, hắn hiện tại tuyệt đối không đỡ được ba chiêu của Thiên Vũ ca.
Ân Vô Song khẽ cười nói.
Hàn Thiên Vũ lắc đầu nói:
- Với tu vi của hắn, có thể đánh bại cường giả Đoán Cốt cảnh bát tế, vậy chứng tỏ hắn thật sự rất cường đại, có điều hiện tại ta xuất thủ thì bắt nạt hắn quá, chờ hắn tấn thăng đến Dịch Cân cảnh đi, có lẽ ta sẽ có hứng thú ướng lượng hắn một chút, hiện tại thì... Ha ha.
Hiển nhiên, tuy vẻ mặt của Hàn Thiên Vũ thủy chung luôn đạm mạc, có điều trong ánh mắt vẫn mang theo một loại cao ngạo rất khó che giấu, loại cao ngạo đối với những nữ tử chớm biết yêu lại có lực sát thương cực lớn.
- Hì hì, Thiên Vũ ca, Bích Lạc tỷ tỷ đang nhìn Long Trần chằm chằm, hình như rất cảm thấy hứng thú với hắn.
Ân Vô Song bỗng nhiên nhìn về phía đội ngũ đội ngũ ở bên cạnh, ý vị thâm trường nói.
Ở bên cạnh Biệt viện số một là Biện viện số hai, cũng là biệt viện duy nhất trong toàn bộ phân viện có thể lờ mờ đối chọi được với Biệt viện số một.
Có điều trong tranh đoạt mấy ngàn năm, chỉ có một lần cướp được vị trí số một, về sau thì luôn bị Biệt viện số một áp chế.
Tuy bị Biệt viện số một áp chế, nhưng nội tình của Biện viện số hai cũng vô cùng thâm hậu, tùy thời đều có khả năng thay thế số một.
Cho nên Biện viện số hai, vẫn là đối thủ cạnh tranh lớn nhất của Biệt viện số một, mà Bích Lạc trong miệng Ân Vô Song chính là người mạnh nhất của Biện viện số hai, tên là Hoa Bích Lạc.
Hoa Bích Lạc này cực kỳ thần bí, luôn được Biện viện số hai giấu kỹ, cho tới trăm năm gần đây mới được ngoại giới phát hiện.
Nghe nói Hoa Bích Lạc này là vũ khí bí mật của Biện viện số hai, cực kỳ cường hãn, có điều chiến lực thực tế thì không ai biết, bởi vì ngay cả đệ tử của Biện viện số hai đều chưa từng thấy nàng ta xuất thủ.