Cửu Tinh Bá Thể Quyết

Chương 596: Thú ảnh hợp thể (2)

Chương Trước Chương Tiếp

Giang Nhất Phàm phát ra một tiếng cười điên cuồng, vươn một ngón tay ra, răng cắn lên, sau đó quệt qua đồ án ở mi tâm, hai tay kết ra một ấn pháp cực kỳ phức tạp.

- Ầm ầm.

Theo ấn pháp phát động, không gian sau lưng Giang Nhất Phàm không ngờ bắt đầu trở nên không ổn định, giống như sắp vỡ ra vậy, đồng thời một cỗ khí tức cực kỳ hung lệ bắn ra.

Long Trần không khỏi cả kinh, chỉ thấy không gian đó không ngừng rung chuyển, dần dần hình thành một hư ảnh cực lớn.

Hư ảnh đó dài chừng hơn chục trượng, giống như sương mù màu đen ngưng tụ thành, quỷ dị mà cường đại.

Cỗ khí tức đó khiến người ta cảm thấy hít thở không thông, khi hư ảnh đó xuất hiện, hai mắt Giang Nhất Phàm lập tức biến thành màu máu, giống như mắt của ác ma.

Vù.

Trường côn trong tay Giang Nhất Phàm vung lên, không gian lập tức kêu vù vù, có đạo hư ảnh đó gia trì, khiến lực lượng của lực lượng triệt để bùng nổ.

- Hiện tại ta mới là ta chân chính, tiểu tử, ngươi chịu chết đi.

Giang Nhất Phàm gầm lên một tiếng, đánh tới Long Trần, hai tay cầm trường côn, hung hăng đập xuống Long Trần.

Ầm.

Long Trần giơ đao lên đỡ, nhưng cảm thấy cả người chấn động, không ngờ bị cỗ lực lượng cường đại đó đẩy lui mấy chục bước.

Mỗi lần Long Trần một bước, đại địa dưới chân đều bị chấn nát một mảng, vừa lui mấy chục bước, Long Trần đã đi ra hơn trăm trượng.

- Không tồi, như vậy mới có chút thú vị.

Long Trần lắc lắc cái tay đã hơi tê dại, như vậy mới miễn cưỡng có một tia vị đạo của cường giả cấp chí tôn.

- Chết.

Sau khi một gậy đẩy lui Long Trần, Giang Nhất Phàm lại đánh ra một gậy nữa, hiện giờ hắn có hư ảnh đó gia trì, khí lực cả người tăng vọt.

Keng.

Đao gậy chạm nhau, có điều lần này không ngờ không dẫn tới náo động gì, một gậy của Giang Nhất Phàm không ngờ giống như nện lên bông, một thân lực lượng không ngờ không có chỗ dồn xuống, khổ sở tới sắp hộc máu.

- Cuồng Phong Đao Pháp thật không hổ là chiến kỹ Địa cấp cao cấp, quả nhiên tinh diệu, quyết chữ Ngự dùng xong rồi, giờ thử quyết chữ Bạo.

- Cút.

Long Trần gào to một tiếng, như sấm mùa xuân, Trảm Tà trong tay đẩy về phía trước, lực lượng chống đỡ lúc trước dồn thêm lực lượng của bản thân trong nháy mắt bùng nổ ra.

Giang Nhất Phàm cảm thấy trên đao của Long Trần có một cỗ lực lượng bài sơn đảo hải xộc về phía mình, vội vàng ngăn cản.

Nhưng hắn hoảng sợ phát hiện, lực lượng đó không ngờ là hai cỗ, hắn không ngờ không thể thừa nhận được, trực tiếp bị đẩy lui.

Đám người Lạc Băng thấy Giang Nhất Phàm đã sử dụng tuyệt chiêu, không ngờ vẫn không thể làm gì được Long Trần, không khỏi cực kỳ hoảng sợ.

- Tại sao lại như vậy?

Ngay cả sắc mặt Lạc Băng cũng thay đổi, sự cường đại của Long Trần vượt xa dự đoán của nàng ta, cứ tiếp tục như vậy, tình huống chỉ sợ không ổn.

Ầm.

Ầm.

Ầm.

Cho dù là sử ra tuyệt chiêu, lực lượng của Giang Nhất Phàm tăng mạnh, lại vẫn bị Long Trần bức cho phải liên tục lui về phía sau, Giang Nhất Phàm tức tới liên tục gầm lên.

Kỳ thật hiện tại Giang Nhất Phàm trên lực lượng là có thể áp chế Long Trần, đáng tiếc vận khí của hắn không tốt, Long Trần vừa nắm giữ được một số pháp môn vận đao tinh diệu từ trong Cuồng Phong Đao Pháp.

Khiến Giang Nhất Phàm tuy có một thân lực lượng, lại không ngờ không thể làm gì được Long Trần, lúc này trường đao trong tay Long Trần tung bay trên dưới, kim quang lấp lánh, bức cho Giang Nhất Phàm phải không ngừng thối lui.

Dưới công kích như mưa rền gió dữ đó của Long Trần, tuy Giang Nhất Phàm có một thân khí lực, không ngờ lại không thể thi triển, mà có đôi khi một kích toàn lực còn bị Long Trần dùng phương pháp xảo diệu mượn một bộ phận lực lượng trả lại cho chính hắn, khiến hắn tức tới muốn hộc máu.

- Đây là Cuồng Phong Đao Pháp.

Một trưởng lão của trưởng lão nhận ra bộ chiến kỹ này, vị trưởng lão đó không khỏi tán thưởng:

- Long Trần đúng là một yêu nghiệt, nghe nói hắn vừa từ Huyền Thiên Các lấy đi bản chiến kỹ này không lâu.

Trong thời gian ngắn như vậy đã nắm giữ được tinh túy của đao pháp, phần thiên phú này, phần ngộ tính này, phần nghị lực này, thật sự quá khủng bố.

Trưởng lão ở đây, trẻ thì cũng đều sáu bảy mươi tuổi, mà sống từng ấy năm, nhãn quang tất nhiên rất sắc bén.

Liếc một cái là có thể nhìn ra, Long Trần toàn là dựa vào kỹ xảo chiến đấu để kịch chiến với Giang Nhất Phàm, không phải là phong cách dùng man lực lấy cứng chọi cứng như trước kia.

Hơn nữa Long Trần càng đánh càng hăng, đao pháp cũng càng lúc càng thành thạo, cuối cùng càng đánh càng tự nhiên.

Mấy vị trưởng lão nhìn nhau, không khỏi thở dài, quả nhiên là Trường Giang sóng sau đè sóng trước, sóng trước chết trên bờ cát, Long Trần không ngờ lấy một thiên tài cấp chí tôn ra để luyện đao.

Ngẫm lại khi mình trẻ tuổi, đều quy củ giữ khuôn phép, so sánh với Long Trần, bọn họ cảm thấy mình sống thật uổng phí.

Không chỉ là đám Đồ Phương trưởng lão nhìn ra, ngay cả các đệ tử tu vi khá cao như Đường Uyển Nhi cũng đều nhìn ra.

Đường Uyển Nhi không khỏi lắc đầu, sống cùng tên này lâu như vậy, Long Trần vẫn luôn dùng hành động thực tế để khiêu chiến sức tưởng tượng của mọi người.

Dùng thiên tài cấp chí tôn làm vật thí nghiệm, bồi luyện xa hoa như vậy, chỉ sợ toàn bộ thế giới cũng chỉ có cái đầu của Long Trần mới dám nghĩ tới.

Bên kia, sắc mặt của Lạc Băng đã cực kỳ khó coi, mấy lần giơ tay lên lại lén hạ tay xuống, lúc này nàng ta cũng hoảng rồi, không biết nên làm thế nào mới tốt.

- Long Trần hỗn đản, đây đều là ngươi bức ta.

Giang Nhất Phàm bỗng nhiên quát to một tiếng, vẻ mặt dữ tợn, cắn răng một cái, hai tay chập vào nhau.

- Thú Ảnh Hợp Thể.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 25%👉
Combo Full lượt đọc giảm 51%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (4) - 🎫Đề cử (4)