Cửu Tinh Bá Thể Quyết

Chương 595: Thú ảnh hợp thể (1)

Chương Trước Chương Tiếp

Ầm.

Một thanh trường đao màu vàng giống như Khai thiên chi nhận nặng nề chém lên trên trường côn của Giang Nhất Phàm, phát ra một tiếng nổ vang trời.

Đại địa vỡ nát, cuốn lên khói bụi đầy trời, một đạo thân ảnh bay ngược ra sau, lăn lốc lốc như hồ lô, lăn ra mấy trăm trượng mới miễn cưỡng ổn định được thân hình.

Khi thấy rõ thân ảnh đó, các đệ tử của Biệt viện ba mươi sáu đều há to miệng, vẻ mặt kinh hãi muốn chết.

Thân ảnh chật vật bay ra đó không ngờ là Giang Nhất Phàm vừa sử dụng Dung Thú Thuật, chiến lực tăng vọt.

Lúc này vẻ mặt của Giang Nhất Phàm cũng đầy kinh hãi, mắt nhìn chằm chằm về phía trước, một thân ảnh đang chậm rãi từ trong khói bụi đi ra.

Theo thân ảnh đó dần dần trở nên rõ ràng, mọi người nhìn thấy Long Trần trên vai khiêng một thanh trường đao màu vàng tạo hình uy mãnh, giống như thiên thần hàng thế, trên người mang theo ý chí bễ nghễ thiên hạ, ngạo thị bát phương chậm rãi đi ra.

Các đệ tử của Biệt viện ba mươi sáu đều gian nan nuốt một ngụm nước miếng, bọn họ quả thực là không thể tin được vào hai mắt của mình.

Mà bên Đồ Phương thì lại chẳng có ai giật mình, bọn họ biết rõ chiến lực của Long Trần, lúc trước sử dụng trường thương lôi đình, chỉ là làm nóng người mà thôi.

Hiện giờ vận dụng Trảm Tà, chứng tỏ làm nóng người xong rồi, nên tiến vào đại chiến chân chính.

- Lão đại uy vũ khí phách.

Hai tay Quách Nhiên giơ cao, vẻ mặt hưng phấn, giống như người một đao chém bay Giang Nhất Phàm là hắn vậy.

Đệ tử khác cũng giống như Quách Nhiên, vẻ mặt sùng bái nhìn Long Trần, Long Trần ở trong lòng bọn họ chính là một chiến thần bất bại.

Mỗi lần nhìn động thủ Long Trần, bọn họ đều sẽ cảm thấy nhiệt huyết sôi trào, hận không thể rút vũ khí ra giết sạch toàn bộ người đối diện.

- Ngươi rất khiến ta thất vọng, lúc trước còn múa may cả nửa ngày, rắm thì đánh vang trời, lại chỉ có chút năng lực này thôi à?

Chỉ bằng vào ngươi mà cũng xứng làm thiên tài cấp chí tôn á? Đừng nói với ta, danh đầu thiên tài cấp chí tôn của ngươi là tìm bọn đầu cơ mà mua đấy nhé.

Long Trần nói với vẻ khinh thường.

Lúc trước hắn vẫn không chịu sử dụng toàn lực, là vì đây là lần đầu tiên hắn đối mặt với thiên tài cấp chí tôn, không thể không cẩn thận, hắn không thua được.

Muốn thông qua chiến đấu, thăm dò nhiều thủ đoạn hơn của đối phương, xây dựng thêm cơ hội thắng lợi cho mình, như vậy mới là phương thức chiến đấu ổn thỏa nhất.

Nhưng về sau hắn cuối cùng cũng phát hiện, tiểu tử này chính là một tên ngu ngốc, căn bản không có kinh nghiệm chiến đấu, chỉ biết đánh bừa.

Vừa rồi sử dụng ra tuyệt chiêu, khoác lác rằng mình chỉ sử dụng một bộ phận nhỏ lực lượng, Long Trần còn tưởng rằng hắn trâu bò thế nào, kết quả một đao là có thể chém bay, Long Trần cảm thấy mình đang bị vũ nhục.

Sớm biết rằng tên ngốc này chỉ có ngần ấy cân lượng, hắn việc gì phải cẩn thận rụt rè như vậy, mấy đao chém chết cho xong.

Đồng thời Long Trần cuối cùng cũng minh bạch, cái gọi là cường giả cấp chí tôn, cũng có khác biệt rất lớn, không phải tất cả mọi người đều có thể so sánh với Mặc Niệm, Doãn La.

- Sao có thể, ngươi sao có thể cường đại như vậy được?

Giang Nhất Phàm không khỏi vừa sợ vừa giận nói.

- Mặt ngươi có đau không?

Long Trần vẫn là câu đó.

- Ngươi. . . Muốn chết.

Sự khiếp sợ của Giang Nhất Phàm lập tức bị lửa giận thay thế, trường côn trong tay lại đập về phía Long Trần.

- Cút.

Trảm Tà trong tay Long Trần vẽ ra một đường cong huyền ảo, nặng nề chém lên trên trường côn của Giang Nhất Phàm.

Giang Nhất Phàm lập tức cảm thấy một cỗ đại lực truyền đến, căn bản không thể ngăn cản, cả người lại lăn ra, lần này quả nhiên là cao bay xa chạy, trực tiếp bay ra hơn nghìn trượng, ngoạm đầy một miệng bùn đất.

- Sao có thể như vậy được.

- Long Trần này rốt cuộc là quái vật gì vậy.

- Thế này thì quá khủng bố rồi.

Đệ tử bên Biệt viện ba mươi sáu cuối cùng cũng không nhịn được mà thốt lên, Long Trần quả thực là cường đại tới biến thái.

Lạc Băng cũng nhìn Long Trần với vẻ khiếp sợ, có điều khi nhìn thấy rõ trường đao trong tay Long Trần cuối cùng cũng ngộ ra: Long Trần này trời sinh thần lực, trường đao đó có cổ quái, tuyệt đối là nặng tới khiếp người.

Chủ yếu là thân hình mỏng cơm đó của Long Trần đã lừa tất cả mọi người, ai có thể ngờ được, bên trong thân hình gầy yếu đó lại ẩn tàng lực lượng khủng bố đến vậy, đây quả thực chính là ma thú hình người.

Giang Nhất Phàm bị ngã tới ngất ngây, mấu chốt nhất là mặt hắn cắm xuống đất, giống như bừa sắt dùng mặt cào ra một cái rãnh.

Tỉnh táo lại tỉnh táo lại liền cảm thấy miệng bị nhét đầy bùn đất, liền vội vàng nhổ ra.

Bùn đất thì phun ra rồi, nhưng miệng lại đầy mùi máu tươi, vô cùng khó chịu, ngẩng đầu nhìn về phía Long Trần.

Lúc này Long Trần vẫn "Quan tâm" nhìn hắn:

- Mặt ngươi có đau không?

Ngực Giang Nhất Phàm nhấp nhô kịch liệt, chậm rãi đứng lên, chỉ vào Long Trần, nói:

- Ta thừa nhận ta đã xem thường ngươi, có điều ngươi ngươi cho rằng ngươi như vậy thì có thể giữ được mạng à, ngươi đã sai hoàn toàn rồi.

Chúc mừng ngươi, ngươi đã thành công chọc giận ta, ta quyết định sẽ xé xác ngươi ra thành từng mảnh, không chỉ như vậy, ta còn có thể nghe ngóng về gia tộc của ngươi, khà khà...

Mắt Long Trần hơi nhíu lại, tên hỗn đản này không ngờ dùng người nhà để uy hiếp hắn, hơn nữa Long Trần có thể cảm giác được, tên hỗn đản này chính là một tiểu nhân lòng dạ hẹp hòi, hắn có thể làm được.

Long Trần không khỏi than thầm, ông trời đúng là mù mắt rồi, không ngờ để một hỗn đản như vậy trở thành một thiên tài cấp chí tôn.

- Xem ra ta không thể để ngươi sống sót mà rời khỏi đây rồi!

Long Trần lạnh lùng nói, nói xong chậm rãi bước về phía Giang Nhất Phàm.

Hiện giờ toàn bộ lôi đài đã sớm nổ nát, ngay cả đại địa cũng xuất hiện hố to, phạm vi hơn mười dặm là một mảng hỗn độn, sớm đã không còn có thể thể nói vượt giới.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 25%👉
Combo Full lượt đọc giảm 51%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (4) - 🎫Đề cử (4)