Cửu Tinh Bá Thể Quyết

Chương 587: Chí tôn sơ hình (1)

Chương Trước Chương Tiếp

Theo một tiếng hô khẽ của Đường Uyển Nhi, phong nhận sau lưng giống như kiếm chém trời, trảm phá hư không, chém thẳng tới quả cầu kia.

Khi công kích của Đường Uyển Nhi ngưng tụ đến đỉnh phong, Lạc Băng và nam tử phía sau nàng ta đều chấn động.

Ngay cả trên mặt Đồ Phương cũng lộ ra vẻ kinh hãi, Long Trần lại từ trên ghế đứng bật dậy, trong hai mắt toàn là vẻ kinh hỉ.

- Ý chí.

Tim Long Trần không khỏi đập thình thịch, đúng vậy, chính là ý chí, công kích của Đường Uyển Nhi không ngờ đã mang theo ý chí của nàng ta.

Cái gọi là ý chí là một loại cách nói huyền diệu khó giải thích, là một loại cảnh giới tối cao vượt trên khí thế và lòng tin.

Trong công kích có mang theo ý chí, chẳng khác nào công kích không phải là vật chết, mà là mang theo bộ tâm linh của chủ nhân, giao cho công kích sinh mệnh.

Nguyên nhân Long Trần khiếp sợ là trong những người Long Trần biết, chỉ có công kích của Mặc Niệm và Doãn La là mang theo loại ý chí này.

Mà người có loại ý chí này được xưng là thiên tài cấp chí tôn, không ngờ Đường Uyển Nhi trong bất tri bất giác đã bước ra một bước đó, đây là một lĩnh vực, sao có thể không khiến Long Trần vừa kinh ngạc lại vừa vui mừng?

Ầm.

Một tiếng nổ vang lên, cự nhận chặt đứt hư không, nặng nề chém lên trên quả cầu.

Quả cầu vốn kín kẽ giống như một thể lập tức nổ ra, đồng thời hai thân ảnh giống như đạn pháo bay ra.

Mặc dù hai người đó ở trong quả cầu, có điều vẫn có thể cảm ứng được tình huống ở ngoại giới, vốn thấy Đường Uyển Nhi đã tức giận, khiến hai người bọn họ mừng rỡ.

Một kích phẫn nộ Đường Uyển Nhi tuyệt đối sẽ đánh bay quả cầu của bọn họ, đợi cho quả cầu bay ra khỏi phạm vi của lôi đài, bọn họ có thể vẻ mặt "Buồn bực" từ trong quả cầu chui ra, thở dài một tiếng, nói vẫn "kém một chiêu".

Bọn họ vốn có lòng tin tuyệt đối đối với vũ khí của mình, nhưng khi phát hiện một kích của Đường Uyển Nhi không ngờ mang theo ý chí, mặt bọn họ sợ tới tái cả đi.

Bọn họ cũng không sợ Đường Uyển Nhi chém vỡ thuẫn bài của bọn họ, bọn họ cơ hồ là có lòng tin mù quáng đối với thuẫn bài của mình.

Bọn họ là sợ thuẫn bài thừa nhận được, sau đó thì bọn họ cũng bị chấn cho thành ngu ngốc, có điều hiển nhiên, lo lắng của bọn họ là dư thừa rồi.

Một kích đó của Đường Uyển Nhi trực tiếp đập vỡ mai rùa mà bọn họ dùng để sinh tồn, hai người giống như lòng đỏ trứng bị văng ra.

Chịu chấn động mãnh liệt như vậy, hai người trực tiếp bị chấn cho biến hình, giống như hai đống thịt nát quay cuồng bay ra ngoài, trong miệng phun ra máu tươi, trong máu tươi toàn là mảnh vỡ nội tạng.

- Rầm rầm.

Hai tiếng vang khẽ, thân thể hai người ngã xuống ngoài lôi đài, từ xa nhìn lại giống như hai đống thịt nát, khí tức đang cấp tốc tiêu tán.

Lạc Băng biến sắc, thân hình khẽ động, chạy vội đến trước hai người, chỉ thấy mặt hai người vàng như nghệ, khí tức cơ hồ sắp tắt, trên mặt bắt đầu xuất hiện đạo văn mờ mờ.

Tiên Thiên Đạo Văn, người tụ thiên địa khí vận mới có thể lưu lại, khi Diễn Đạo Giả sắp tử vong, Tiên Thiên Đạo Văn chịu cảm ứng sẽ tự động rời đi.

Hoặc là tìm chủ khác, hoặc là tiêu tán trong thiên địa, thấy khí tức của hai Diễn Đạo Giả sắp tiêu tán, Lạc Băng sợ tới tái mặt.

Vươn tay ra điểm lên trán hai người, đưa Linh hồn chi lực khổng lồ vào trong thần hồn của hai người, giúp hai người cố định thần hồn sắp tiêu tán.

Được Lạc Băng giúp đỡ, Tiên Thiên Đạo Văn trên mặt hai người lúc này mới chậm rãi rút đi, khiến Lạc Băng thở phào nhẹ nhõm.

Nếu hai Diễn Đạo Giả đều chết, nàng ta cũng xong đời, đại ca của nàng ta cũng chính là chưởng môn của Biệt viện ba mươi sáu, tuyệt đối sẽ mắng chết nàng ta.

Thấy sau khi thần hồn của hai người đã được ổn định, lại đút cho hai người hai viên linh đan, như vậy hai người sẽ không chết được, có điều thương thế của hai người này quá nặng, chỉ sợ không có hai ba tháng thì đừng hòng động đậy.

Không biết trước khi Cửu Lê Bí Cảnh mở ra, có thể khôi phục hoàn toàn hay không, nghĩ đến đây, sắc mặt Lạc Băng lạnh như băng, hai mắt giống như lợi kiếm nhìn về phía Đường Uyển Nhi.

- Nữ oa tử ác độc lắm.

Đường Uyển Nhi không hè kém cạnh nhìn lại Lạc Băng, không kiêu ngạo không siểm nịnh nói:

- So sánh với tiền bối, vãn bối vẫn cần nỗ lực tu hành thêm nhiều.

Tuy ngoài miệng Đường Uyển Nhi không nói ra bất kỳ chữ nào mắng chửi người khác, có điều ý trào phúng trong đó đã rất rõ ràng: Chúng ta có ác tới mấy cũng không bằng sự hèn hạ của các ngươi.

Nói xong Đường Uyển Nhi chẳng thèm nhìn Lạc Băng lấy một cái, phi thân nhảy xuống lôi đài, trở lại bên cạnh Long Trần.

Vẻ mặt Long Trần vô cùng kích động, nếu không phải có nhiều người bên cạnh, hắn nhất định đã đi tới ôm chầm lấy Đường Uyển Nhi.

- Tổng biều cầm uy vũ.

Long Trần đứng thẳng dậy, hành một quân lễ vô cùng tiêu chuẩn.

- Tổng biều cầm uy vũ.

Các đệ tử của biệt viện thấy Long Trần cúi chào, cũng đều hành lễ theo, tiếng vang chín tầng trời.

Đường Uyển Nhi xấu hổ đến mặt đỏ bừng, tên hỗn đản này luôn làm ra một số hành động khiến người ta không ngờ được, trong nhất thời cũng không biết nên đáp lại thế nào.

- Uyển Nhi, chúc mừng ngươi, sơ hình của cường giả cấp chí tôn đã hiện ra, một mực giữ lại thành tích bất bại của ngươi, bảo trì đạo tâm kiên định của ngươi, tương lai có hi vọng trở thành cường giả cấp chí tôn.

Đồ Phương cũng có chút kích động nói.

Đường Uyển Nhi không biết trên người mình đã xảy ra chuyện gì, có điều thấy mọi người đều dùng vẻ mặt sùng bái nhìn nàng ta, khiến nàng ta vừa thẹn vừa mừng.

Đặc biệt là ánh mắt tràn ngập tán thưởng đó của Long Trần, khiến trong lòng nàng ta ấm áp, loại ánh mắt này ở trên người Long Trần là rất khó nhìn thấy.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 25%👉
Combo Full lượt đọc giảm 51%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (4) - 🎫Đề cử (4)