Cửu Tinh Bá Thể Quyết

Chương 579: Uy của kiếm tu (1)

Chương Trước Chương Tiếp

- Ồ, cấp bậc kế tiếp không phải là đổi thành đệ tử nội môn à? Ngươi chẳng lẽ thua tới không biết tính rồi sao?

Long Trần nói với vẻ trào phúng.

Kỳ thật trong lòng Long Trần biết rõ, Lạc Băng đã nhìn ra bất lợi, bởi vì đệ tử ngoại môn và đệ tử nội môn, đều không phải chiến lực chân chính, tuy có được rất nhiều tài nguyên, nhưng không thể so sánh với người bên Long Trần.

Dù sao bọn họ đều là dũng giả chân chính từ trong chiến trường giết ra, chiến đấu như vậy bọn họ rất thiệt thòi, cho nên nàng ta muốn đọ chiến lực cao cấp hơn, như vậy ưu thế của bọn họ mới có thể được thể hiện ra.

Dù sao đệ tử cấp hạch tâm đều được biệt viện chiếu cố, trải qua rất nhiều huấn luyện đặc biệt, bọn họ mới là cường giả chân chính.

Bị Long Trần hỏi như vậy, sắc mặt Lạc Băng không khỏi có chút đỏ lên, có điều vẫn cãi chày cãi cối:

- Chiến đấu như vậy chẳng có gì đặc sắc cả, căn bản chính là lãng phí thời gian, trực tiếp thay chiến lực cao cấp, mới có ý nghĩa trao đổi cùng tiến bộ.

Long Trần cũng lười chẳng muốn tranh cãi với nàng ta, bởi vì Long Trần nhìn thấy, trong ánh mắt đám người Cốc Dương đều ánh ra lam quang, ai nấy giống như con sói đói khát lâu ngày, cuối cùng cũng nhìn thấy con mồi vậy, cơ hồ đều chờ không nổi nữa.

Từ sau đại chiến lần trước, Long Trần dặn dò bọn họ đừng tùy tiện luận bàn, bọn họ vẫn rất uất nghẹn.

- Vậy cứ theo lời ngươi nói đi, ngươi ra người đi.

Long Trần thản nhiên nói.

- Vù.

Một thân ảnh bên đối phương xuất hiện trên lôi đài, đó là một nam tử dáng người trung đẳng, trong hai mắt tinh quang nội liễm, khí tức kinh người.

- Bản nhân Triệu Khiêm, không biết vị nào chịu đi lên chỉ giáo.

Người đó là một vị đệ tử cấp hạch tâm, có điều lúc này hắn đã hơi thu liễm khí diễm kiêu ngạo lúc trước.

Bởi vì bọn họ biết đệ tử ở đối diện vừa trải qua một hồi đại chiến sinh tử, đều là dũng giả trong dũng giả, bọn họ không dám khinh thường nữa.

- Để ta lên.

Bỗng nhiên một thân ảnh nhảy lên lôi đài, người đó trường thân ngọc lập, lưng đeo trường kiếm, cả người tạo cho người ta một loại cảm giác vô cùng cao ngạo.

- Nhạc Tử Phong.

Long Trần mỉm cười, tuy lúc trước vì tranh đoạt Chú Linh Quả đã đối địch ngắn ngủi với hắn, có điều Long Trần cảm thấy người này rất không tồi, phù hợp với tiêu chuẩn của kiếm khách - cao ngạo.

Về sau Long Trần nghe một đám đệ tử hạch tâm từng nói, trừ Đường Uyển Nhi và Diệp Tri Thu ra, còn có Cốc Dương, Nhạc Tử Phong, Tống Minh Viễn đều là thăng cấp hoàn mỹ.

Mà đệ tử cấp hạch tâm khác đều là thăng cấp vô hạ, phải biết rằng thăng cấp hoàn mỹ sẽ khiến căn cơ của người ta vững chắc hơn, sau này có thể đi xa hơn.

Nhạc Tử Phong bình thường không thích nói chuyện lắm, người khác cũng không biết nhiều về hắn, nhìn thấy hắn nhảy lên lôi đài, không khỏi cũng tràn ngập chờ mong.

Nhạc Tử Phong đứng trên lôi đài, giống như một thanh lợi nhận sắp ra khỏi vỏ, cả người tỏa ra khí cơ cường đại, khiến người ta hô hấp khó khăn.

Đồng tử Lạc Băng bỗng nhiên co rút lại, nàng ta không ngờ Biệt viện một trăm lẻ tám lại có nhân vật cường đại như vậy.

Với nhãn quang của cường giả cấp Tiên Thiên như Lạc Băng, liếc một cái là có thể nhìn ra, Nhạc Tử Phong là một kiếm tu cường đại.

Kiếm tu khác với người tu hành khác, tín ngưỡng cả đời của bọn họ chính là trường kiếm trong tay bọn họ, bọn họ có thể phát ra cộng hưởng với trường kiếm trong tay, sinh ra uy lực khiến người ta không thể giải thích.

Có tương truyền cổ xưa, trên chín tầng trời có Kiếm Thần tồn tại, phàm là người toàn tâm toàn ý tu kiếm đạo đều sẽ nhận được sự chúc phúc của Kiếm Thần.

Nhưng loại cách nói này cực kỳ hư vô mờ mịt, không thể khiến người ta tin phục, nhưng sự cường đại của kiếm tu là rất được công nhận.

Mà khí thế trên người Nhạc Tử Phong, đã mang theo một tia khí cơ kiếm đạo, hiển nhiên hắn đã có được thành tựu không nhỏ trên kiếm đạo.

Lúc trước Nhạc Tử Phong vẫn đứng ở phía sau đám người, thản nhiên xem náo nhiệt, Lạc Băng không chú ý tới hắn, lúc này thấy Nhạc Tử Phong, trong lòng không khỏi thầm kêu không tốt.

- Chuẩn bị xong chưa?

Nhạc Tử Phong lạnh lùng nhìn đối thủ, tay phải chậm rãi cầm chuôi kiếm, vào khoảnh khắc hắn nắm lấy chuôi kiếm, một cỗ khí cơ sắc bén bắn ra xung quanh.

- Xin chỉ giáo.

Trên mặt Triệu Khiêm hiện lên một tia cảnh giác, trong tay xuất hiện một thanh trường thương, đồng thời khí cơ trên người bùng nổ, tùy thời chuẩn bị nghênh chiến.

- Cẩn thận.

Nhạc Tử Phong quát lạnh một tiếng.

Keng!

Trường kiếm ra khỏi vỏ, giống như rồng ngâm, toàn bộ lôi đài giống như xuất hiện một đạo lôi đình, đó là quang mang của trường kiếm.

Nhanh, thật sự quá nhanh, ngay khi người khác vừa nhìn thấy Nhạc Tử Phong rút kiếm, trường kiếm đã chém đến trước người Triệu Khiêm.

Một kiếm này giống như đã trảm phá sự trói buộc của thời gian và không gian, khiến người ta sinh ra ảo giác, vô cùng quỷ dị.

Keng.

Triệu Khiêm đã sớm đề phòng, có điều vẫn không ngờ kiếm của Nhạc Tử Phong lại khủng bố như vậy, chờ hắn có phản ứng thì trường kiếm đã đến trước mặt hắn, vội vàng đón đỡ.

Một tiếng nổ vang lên, cả người Triệu Khiêm bị lực lượng khủng bố đánh bay, trong lòng không khỏi hoảng hốt, nếu không phải lúc trước Nhạc Tử Phong đã cố ý nhắc nhở, hắn chỉ sợ còn chưa kịp phản ứng đã bị một kiếm trảm sát rồi.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 25%👉
Combo Full lượt đọc giảm 51%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (4)