Trên đỉnh núi trọc, Long Trần lại tới nơi này, nhìn lôi vân dầy đặc trên trời, Long Trần thở dài.
Hiện giờ bình cảnh bị kẹt quá chặt, Kỳ Lân Quả lại không kiếm được, hắn chỉ có thể nghĩ hết mọi biện pháp để đề thăng thực lực của mình.
Lần trước đối chiến với Doãn La, một kích của hắn cơ hồ đã làm hao hết Lôi đình chi lực của mình, mà Long Trần trong đoạn thời gian này quá bận rộn "Thu mua" dược liệu, cũng không có thời gian để khôi phục.
Hiện tại cuối cùng cũng rảnh rỗi, Long Trần cảm thấy vẫn cứ tới đây để bổ sung Lôi đình chi lực của mình thì có lợi hơn.
Bởi vì Lôi đình chi lực của Long Trần hòa tan trong máu của hắn, hắn cần tiêu hao đại lượng thời gian để tẩm bổ những Lôi Đình Phù Văn đó, chỉ có cho Lôi Đình Phù Văn ăn no, chúng mới bằng lòng làm việc để sinh ra Lôi đình chi lực.
Quá trình này dài lâu mà lại tốn sức, Long Trần vẫn định đến thu thập lôi đình có sẵn, như vậy cũng đỡ tốn công.
Trong khái niệm của Long Trần, chuyện có thể nằm để làm, vậy tuyệt đối sẽ không ngồi để làm, tiết kiệm thời gian, tiết kiệm sức lực, an toàn mau lẹ mới là vương đạo.
Long Trần từ trong lòng lấy ra một con diều dài hơn ba thước, khác với diều giấy bình thường, con diều này là làm bằng sắt.
Đây là Long Trần bảo Quách Nhiên đo người định chế cho hắn, quan trọng nhất là, trên cánh của con diều này lắp đặt ba mươi sáu tấm lò xo, một khi có gió thổi qua, những lò xo đó sẽ không ngừng rung rung, khiến diều có thể bay vững trong không trung, vô cùng thần kỳ.
Chỉ cần thả nó lên trời, không cần phải giống như diều giấy, không ngừng khống chế phương hướng của nó, nếu không thì sẽ rơi xuống.
Diều mà Quách Nhiên thiết kế, chỉ cần buộc một đầu trên mặt đất, chỉ cần trên trời có gió, nó sẽ vĩnh viễn không đến rơi xuống.
Mà dây diều của Long Trần cũng đặc thù, là dùng dây thép mà bện thành, vừa mảnh lại vừa dai.
Long Trần rất nhanh đã thả diều lên không trung, chỉ chốc lát sau đã bay lên đến độ cao hơn một nghìn trượng.
Nơi đó là nơi lôi vân hội tụ, thỉnh thoảng lại có lôi đình bổ vào diều, Lôi đình chi lực cường đại sẽ dọc theo dây diều mà xuống.
Có điều lúc này những lôi đình đó sẽ không mang đến cho Long Trần bất kỳ thương tổn gì, ngược lại còn khiến thân thể hắn trở nên lâng lâng.
Lôi Đình Phù Văn trong Huyết mạch bởi vì sự xâm nhập của Lôi đình chi lực mà giác tỉnh, giống như sói đói, điên cuồng hấp thu cỗ lực lượng đó.
Diều giấy trong lôi đình dầy đặc tùy ý để lôi đình đánh lên người, lại chỉ hơi rung rung, không hề có dấu hiệu bị hủy, khiến Long Trần cũng yên tâm.
- Sản phẩm của Quách Nhiên đáng để tin cậy.
Long Trần khen Quách Nhiên, hắn ở phương diện này vẫn rất là đáng tin.
Tìm một tảng đá sạch sẽ, sau khi buộc chặt dây diều lên lưng, lấy ra một cái bình đổ đầy mật của Điệp Ngọc Phong Vương.
Nằm trên tảng đá, miệng ngậm ống cỏ có một đầu cắm vào bình để hút, bên hông truyền đến từng trận cảm giác từng trận, Long Trần thoải mái quả thực tới muốn rên rỉ.
- Tu hành như vậy, quả thực giống như thần tiên.
Long Trần không khỏi cảm khái, Lôi đình chi lực trên trời không ngừng thông qua dây diều truyền tới trên người hắn.
Lôi đình chi lực trong máu đang được bổ sung rất nhanh, mà những Lôi Đình Phù Văn đó trải qua tiêu hao lần trước, giống như cũng to ra một chút, đang điên cuồng hấp thu Lôi đình chi lực, gia tốc cho sự trưởng thành của mình.
Phương thức tu hành lười biếng như vậy, chỉ sợ trên thế giới này chỉ có đầu của Long Trần mới có thể nghĩ ra được.
Hiện giờ Long Trần trừ Lôi đình chi lực ra, trên cơ bản không có gì khác có thể đề thăng, chuẩn bị ở đây cho tới lúc Cửu Lê Bí Cảnh mở ra.
Tuy không xin được đệ tử cấp chí tôn, nhưng thân phận đệ tử cấp hạch tâm thì không cần nói, tuyệt đối là ăn chắc.
Cả ngày nhìn người khác khắc khổ tu hành, không ngừng đề thăng, bản thân Long Trần cũng không dễ chịu gì, dứt khoát không quay về nữa.
Một tháng cứ như vậy trôi qua, máu trong cơ thể Long Trần bắt đầu điên cuồng rít gào, bên trong vô số Lôi Đình Phù Văn đang không ngừng quay cuồng, khí thế khiếp người.
Trong một tháng này Long Trần ngày đêm được lôi đình cọ rửa, Lôi Đình Phù Văn trong máu có được sự tẩm bổ của Lôi đình chi lực, lại to ra một chút.
Theo vô số Lôi Đình Phù Văn to ra, Long Trần cảm thấy Lôi đình chi lực trong cơ thể càng lúc càng cường hãn.
Lúc trướckhi Long Trần kịch chiến với Doãn La, phát ra một kích Lôi đình chi lực, có điều một kích đó khống chế không được tốt, rất tản mát.
Có điều uy lực vẫn vô cùng khủng bố, nếu không phải vào thời khắc mấu chốt, Doãn La sử dụng bảo vật, một kích đó thậm chí có thể kích sát hắn.
Hiện giờ theo Lôi Đình Phù Văn chậm rãi trưởng thành, Lôi đình chi lực Long Trần có thể sử dụng cũng càng lúc càng mạnh.
Những Lôi Đình Phù Văn đó giống như sủng vật mà Long Trần khoanh nuôi, chỉ cần Long Trần muốn, chúng sẽ phun ra năng lượng trong cơ thể.
Mà theo những phù văn đó đó trở nên cường đại, sự nắm giữ của Long Trần đối với Lôi đình chi lực cũng trở nên càng lúc càng mạnh, sau này chắc sẽ không xuất hiện hiện tượng công kích rời tay thì trở nên rời rạc lỏng lẻo nữa.
Ầm.
Trên trời phát ra một tiếng ầm, một mảng lôi vân sau khi cống hiến một đạo lôi đình chi lực cuối cùng thì bay đi, mây đen đầy trời cũng trở nên không khác gì mây trắng.
- Một tháng thời gian, Lôi đình chi lực đã bị hút hết rồi.
Long Trần nhìn mây trên trời, không khỏi thở dài một hơi.
Hắn đây là bắt cá trong đầm, hắn hút những Lôi đình chi lực đó, khiến lôi vân căn bản không kịp khôi phục.
Lần trước hắn đã hút hơn nửa lôi vân trên trời, hiện giờ trải qua một tháng, hút liên tục hết ngày này đến ngày khác, cuối cùng cũng khiến Lôi đình chi lực trong loi vân tiêu hao hết.