Long Trần kinh hỉ phát hiện, tuy tu vi của mình không tăng trưởng, nhưng sau khi trải qua đại chiến đại chiến, lực lượng nhục thân lại cường đại hơn mấy phần.
Vù.
Trảm Tà của Long Trần vung lên, chấn động không gian, chỉ vào Tôn trưởng lão, nói:
- Ngươi tốt nhất hãy bỏ cuộc đi, thứ nhất, ngươi không giết được ta, tất cả đều là phí công.
Thứ hai, hậu quả của tiếp tục tái chiến chính là dẫn các trưởng lão của biệt viện tới, ngươi vẫn không có bất kỳ cơ hội gì.
Tuy không có sự phục giúp của Sở Dao, linh khí của Long Trần hữu hạn, không đủ để chống đỡ chiến đấu trong thời gian dài.
Nhưng cho dù hắn đánh không lại Tôn trưởng lão, hắn cũng không phải người chết, chẳng lẽ không biết chạy à? Vả lại nơi này cách biệt viện không quá xa, cho dù không chạy, nếu hai người bùng nổ kịch chiến toàn lực, tất nhiên có thể khiến biệt viện chú ý.
Đến lúc đó Long Trần vẫn an toàn, cho dù bẩm báo tới chỗ chưởng môn, nguyên nhân cũng là Tôn trưởng lão ham công pháp của Long Trần, rất có khả năng kết quả cuối cùng sẽ là Tôn trưởng lão bị trục xuất khỏi biệt viện, không thu hoạch được gì.
Cho dù Long Trần có hiềm nghi câu cá, có điều đó cũng là có người nguyện ý mắc câu, huống chi chưởng môn và Đồ Phương rõ ràng đều thiên vị Long Trần, tuyệt đối không làm khó hắn.
- Long Trần, ngươi rốt cuộc muốn thế nào, mới bằng lòng giao cho ta công pháp hoàn chỉnh?
Tôn trưởng lão tận lực khiến mình phải bảo trì bình tĩnh.
- Ờ, phương thuốc đã chuẩn bị cho ngươi rồi, ngươi chỉ cần dựa theo mà bốc thuốc là được.
Long Trần nói xong, tay rung lên, một tờ giấy bay về phía Tôn trưởng lão.
- Hự.
Tôn trưởng lão nhìn tờ giấy đó, phun ra một ngụm máu tươi, đây là toa thuốc thứ ba mà hắn nhận được rồi.
Tôn trưởng lão cầm tờ giấy, không thèm nhìn phương thuốc bên trên, trực tiếp xé đi.
- Ngươi tưởng lão phu là đồ ngốc à? Mà một cái bẫy lại mắc tới ba lần?
Tôn trưởng lão giận dữ hét, giống như sư tử phát điên.
- Người trẻ tuổi đừng có nóng tính thế, phải bình tĩnh, phải bình tĩnh! Lần này ta thề, nếu ngươi thu thập đủ dược liệu bên trên, ta cam đoan sẽ giao cho ngươi công pháp hoàn chỉnh, nhớ kỹ, là hoàn chỉnh.
Long Trần nói xong, trong tay lại chỉ một tờ giấy khác, bay về phía Tôn trưởng lão.
Giống như đã biết trước Tôn trưởng lão sẽ nổi điên, chữ viết trên tờ giấy thứ hai của Long Trần vẫn giống hệt tờ trước.
Tôn trưởng lão hít sâu mấy hơi, cố nén xung động lại xé tờ giấy này đi, hai tay có chút run rẩy nhận lấy.
Đỡ bằng hai tay, không phải để biểu hiện ra sự cung kính đối với Long Trần, mà là tay run quá, cầm một tay sợ không nhìn rõ bên trên viết gì.
- Hỗn đản, ngươi giết ta đi! Kỳ Lân Quả đó tục truyền là di chủng thượng cổ, sau khi thiên địa đại biến, đã sớm biến mất rồi.
Bảo bối như vậy, đừng nói là biệt viện, cho dù phân viện, cũng tuyệt đối không có, ngươi tuyệt đối là cố ý.
Tôn trưởng lão cả giận nói.
- Thế à?
Long Trần không khỏi có chút thất vọng, quả nhiên chủ dược Kỳ Lân Quả của Ngọc Hành Tinh là khó tìm nhất.
- Vậy được rồi, Kỳ Lân Quả có thể tính, ngươi thu thập đủ sáu loại dược liệu khác là được.
- Những cái này ta không mua nổi, ta không có tiền.
Tôn trưởng lão lạnh lùng nói.
- Thế à, vậy ta chỉ có thể nói xin lỗi với ngươi thôi, giao dịch của chúng ta đến đây là kết thúc.
Long Trần lắc đầu, vẻ mặt thương xót nói.
- Ngươi...
Tôn trưởng lão biến sắc.
- Đừng làm cứ như là ngươi thiệt lắm vậy. Long Trần ta có thể thề với trời, giao cho ngươi công pháp mà bản thân ta tu hành.
Đá ghi chép công pháp tổng cộng có bốn khối, không biết trong đó có một khối là phế vật, có điều ta đoán, đó là bởi vì có tảng đá đó nên tên của công pháp mới hoàn chỉnh.
Mà vận khí của ngươi không tốt, ngày đó ta thuận tay lấy ra một khối, ngươi lại chỉ định đúng khói đó, ta cũng chỉ đành chịu thôi.
Có điều cho dù là như vậy, ngươi cũng không thiệt, dù sao ngươi cũng đã có được đại bộ phận công pháp, có lẽ dựa vào sự đa mưu túc trí của ngươi, có lẽ một ngày nào đó sẽ có thể lĩnh ngộ được.
Một ngày không được th có thể một năm, một năm không được thì có thể một đời mà, ngươi không ngộ ra được thì có thể để con cháu đời sau của ngươi lĩnh ngộ, dù sao thì cũng nhàn rỗi, coi như là làm đồ chơi cho bọn trẻ con đi.
Long Trần khuyên.
Nghe Long Trần nói mát, mặt Tôn trưởng lão tái đi, nhìn tờ giấy trong tay, hít sâu một hơi nói:
- Ngươi thề sẽ đưa cho ta toàn bộ công pháp, một chút cũng không tàng tư.
- Ta thề.
Long Trần vươn ba ngón tay chỉ lên trời, vẻ mặt trịnh trọng nói.
- Được, ta tin ngươi một lần cuối cùng, nếu phát hiện ngươi lại lừa ta, cho dù chết ta cũng phải kéo ngươi đồng quy vu tận.
Tôn trưởng lão cắn răng nói.
- Yên tâm đi, ta không muốn đồng quy vu tận với tên ngu ngốc như ngươi đâu!
Long Trần lạnh lùng đáp lại.
Trong mấy ngày kế tiếp, Long Trần bắt đầu bận rộn thực sự, bởi vì hắn phải giữ lời hứa, khắc đủ toàn bộ bộ phận còn lại của công pháp.
Có điều lần này động tác của Tôn trưởng lão hơi chậm, cho tới mười ngày sau, cuối cùng mới tới tìm Long Trần.