Có điều lần này để giao dịch được kín đáo, Long Trần và Tôn trưởng lão lựa chọn giao dịch trong một sơn cốc cách xa biệt viện.
Sau khi Tôn trưởng lão trở về, Long Trần phát hiện cả người Tôn trưởng lão như gầy đi một vòng, vội vàng chúc mừng Tôn trưởng lão giảm béo thành công.
Tôn trưởng lão không nói câu nào, ném một cái không gian giới chỉ cho Long Trần, hai mắt đỏ bừng, giống như sắp phun ra lửa, nhìn chằm chằm Long Trần.
Lần này Tôn trưởng lão đau lòng muốn chết, trên danh sách của Long Trần lần này đều là một số dược liệu cực kỳ dược liệu, hơn nữa còn có năm yêu cầu, tuy số lượng chỉ bằng một phần ba lần trước, nhưng giá thì lại đắt hơn không ít.
Sau khi đổi xong những dược liệu này, tích phân tích góp mấy chục năm qua trong tay Tôn trưởng lão đã hết sạch toàn bộ.
Tôn trưởng lão thậm chí hoài nghi, lúc ban đầu Long Trần chính là có dự mưu, hai lô dược liệu này quả thực là đo người hắn mà chế ra.
Sau hai lần tiêu hao, điểm công huân của hắn trực tiếp đã thấy đáy, hơn mười vạn điểm công huân, chỉ còn lại không đến năm trăm.
Trong lòng Tôn trưởng lão đang nhỏ máu, nếu Long Trần dám đùa giỡn hắn, hắn sẽ bất chấp mọi giá mà xuất thủ, kích sát Long Trần.
Long Trần nhìn một đống dược liệu trong không gian giới chỉ, không khỏi cười tới mắt híp cả lại, vươn tay ra ném một khối Hắc Cáo Thạch cho Tôn trưởng lão.
Tôn trưởng lão vươn tay ra tiếp nhận Hắc Cáo Thạch, nhìn thấy mặt sau của Hắc Cáo Thạch có khắc một văn tự cổ đại - thí.
- Chữ khí phách quá.
Trong lòng Tôn trưởng lão mừng rỡ không thôi, nhưng khi nhìn mặt chính của Hắc Cáo Thạch, lại biến sắc, giận dữ hét:
- Vì sao bên trên này không có gì?
Thì ra bên trên khối Hắc Cáo Thạch đó mặt trái có chữ viết, mặt phải thì lại rỗng tuếch, ngay cả một sợi lông cũng không có.
Vốn là nên có, có điều Long Trần vẫn chưa kịp gia công, thì ra lúc trước ở Phượng Minh Đế Quốc, Long Trần ở Hoa Vân Phách Mại mua được bốn khối Hắc Cáo Thạch như vậy.
Tuy Hắc Cáo Thạch khá là cổ xưa, có điều giá trị bản thân cũng không cao, nguyên nhân Long Trần mua chúng về là để lừa Tôn trưởng lão.
Lão gia hỏa này ngấp nghé Cửu Tinh Bá Thể Quyết của mình, mấy lần làm khó mình, lần cuối cùng lại dẫn trưởng lão tà đạo tới giết mình, nếu không phải có Sở Dao giúp, bọn họ đều phải chết ở đó rồi.
Tuy về sau Đồ Phương muốn ra mặt cho Long Trần, xử lý lão gia hỏa này, nhưng Long Trần biết, nếu lão quỷ này đã cắn chặt lấy mình, vậy Đồ Phương cũng chưa chắc có thể làm gì được hắn, trừng phạt nghiêm trọng nhất cũng chỉ là đuổi hắn đi mà thôi.
Nếu chỉ là đuổi đi, vẫn không thể khiến Long Trần hết hận, ngươi không phải muốn công pháp của lão tử à? Lão tử cho ngươi là được.
Thế là Long Trần đã khắc ra lộ tuyến hành khí của Cửu Tinh Bá Thể Quyết, vốn là chuẩn bị chia ra khắc lên bốn khối.
Dấu vết khắc trên Hắc Cáo Thạch, trừ cường giả cấp Tiên Thiên sử dụng thần binh để khắc ra, trên cơ bản không ai có thể làm được.
Nhưng cái này không làm khó được Long Trần, hắn không thể, khắc nhưng hắn có thể vẽ, chỉ cần sau khi vẽ xong đồ án, Long Trần căn cứ vào một loại đan phương vô cùng cổ quái trong ký ức của Đan Đế, phối trí ra một loại dược thủy thần kỳ - Hủ Thạch Tán.
Thứ này là chuyên được các đại tông môn dùng để lập bia ở thời kì viễn cổ, bởi vì bia của thời kì viễn cổ vô cùng to lớn, phải cao tới nghìn trượng.
Muốn khắc văn tự ở bên trên, trừ cần công lực thâm hậu ra, đồng thời cũng phải có lợi khí cường đại.
Nếu chỉ là hai thứ này thì cũng thôi, nhưng người khắc bia, cũng không phải thần, không phải chữ của ai cũng đẹp, văn bia ngàn vạn chữ, một khi có một chữ viết sai, như vậy toàn bộ bia sẽ bị phế đi, ai sẽ tùy ý lưu truyền một văn bia có lỗi chính tả, thế chẳng phải là để hậu nhân cười chết à?
Cho nên văn bia ở thời đại viễn cổ trước tiên đều dựa theo sắp chữ lớn nhỏ của văn bia, sau khi vẽ chữ lên bia đá rồi, kiểm tra kỹ không có lỗi chính tả mới bôi Hủ Thạch Tán lên để đá mềm đi.
Hủ Thạch Tán vô cùng thần kỳ, tính ăn mòn của nó không phải là vĩnh cửu, sẽ chỉ khiến tảng đá mềm đi trong một đoạn thời gian, khi dược hiệu hết rồi thì có thể khôi phục tính chất trước kia.
Kỳ diệu nhất là, quá được Hủ Thạch Tán hủ hóa, dấu vết khắc ra đều mang theo khí tức tang thương.
Khắc Long Trần khắc, đều mở thần hoàn để khắc, khiến khí tức của mình tận lực thẩm thấu thật nhiều vào trong bút, để hắn có thể cảm nhận được khí thế của Cửu Tinh Bá Thể Quyết.
Sau khi hoàn thành một khối "Bảo bối viễn cổ" Long Trần còn cần tiến hành tân trang, ngâm những vết khắc đục vào nước, cho tới khi không nhìn ra dấu vết mới khắc thì thôi.
Có thể nói vì kế hoạch này, Long Trần đã phải bỏ ra rất nhiều tâm huyết, làm xong khối đầu tiên, Long Trần liền trực tiếp đi tìm Tôn trưởng lão, tung mồi câu ra.
Nhưng không ngờ hiệu suất hành động của Tôn trưởng lão lại cao tới như vậy, hắn chỉ kịp khắc hai khối hắn đã trở lại rồi.
Cho nên ngày đó khi Long Trần lấy ra khối Hắc Cáo Thạch thứ ba, chỉ là một bán thành phẩm, chữ phía sau thì hoàn thành rồi, nhưng chữ phía trước thì chưa khắc xong.
Vốn ngày đó Long Trần nên lập tức đi khắc đồ án, có điều về sau hắn lại thay đổi chủ ý.
- Bởi vì vốn bên trên nên không có gì.
Long Trần lắc đầu nói.
- Ngươi có ý gì?
Tôn trưởng lão nắm chặt quyền đầu.
- Ta là nói, vốn bên trên đó là không có gì!
Long Trần thản nhiên nói.
- Đánh rắm, ngươi không phải nói, công pháp chia làm ba bộ thượng trung hạ, ta chỉ cần giao cho ngươi, ngươi sẽ đưa trung bộ cho ta à, chẳng lẽ ngươi đã quên lời thề của ngươi rồi sao?
Tôn trưởng lão giận dữ hét.
- Xem ra ngươi đúng là già rồi, lần trước ta đã nói, dựa theo cách nói của ngươi, bộ công pháp này là chia làm thượng trung hạ.
Có điều ta cũng không nói đưa cho ngươi trung bộ, ta là thề sẽ đưa thứ trong tay ta cho ngươi, đúng vậy, lúc ấy trong tay ta chính là thứ này mà.
Long Trần nghĩa chính ngôn từ nói.
Khi đó trong tay Long Trần quả thực là bán thành phẩm này, chỉ có điều là Tôn trưởng lão vào trước là chủ, cho rằng thứ trong tay Long Trần chính là trung bộ của công pháp.
Lúc này Tôn trưởng lão mới biết lần trước lại mắc bẫy rồi, cuối cùng không nhịn được, tay vươn ra, giống như một đạo ảo ảnh chộp tới Long Trần.
- Tiểu tử hỗn đản, ngươi chết đi cho ta.
Long Trần đã sớm có phòng bị, thấy ánh mắt của Tôn trưởng lão không đúng, trực tiếp triệu hồi ra thần hoàn, đồng thời trong hai mắt hiện lên tinh thần, khí thế cả người bùng nổ.
- Ầm.
Trảm Tà trong tay Long Trần hung hăng chém về phía Tôn trưởng lão, tay của Tôn trưởng lão và Trảm Tà của Long Trần va chạm với nhau, phát ra một tiếng nổ vang, núi nhỏ dưới chân hai người trực tiếp vỡ nát.
Long Trần và Tôn trưởng lão đều bay ngược về phía sau, một kích này không ai chiếm được tiện nghi của ai.