Cửu Tinh Bá Thể Quyết

Chương 558: Tôn trưởng lão nổi giận (2)

Chương Trước Chương Tiếp

- Được, ta đáp ứng ngươi, có điều ngươi phải thề, sau khi lấy được những thứ này, ngươi phải giao đồ trong tay ngươi ra.

Tôn trưởng lão cắn răng nói.

Bởi vì hắn phát hiện, lần này dược liệu bên trên tuy ít hơn, nhưng phẩm chất so với những dược liệu lúc trước thì lại cao hơn một bậc.

Không cần nghĩ cũng biết, giá trị của những dược liệu này sẽ không ít hơn lúc trước là bao nhiêu, thậm chí có khả năng còn cao hơn một chút.

Cứ tiếp tục như vậy, hắn thật sự sẽ phải bỏ vào tích góp cả đời, nhưng nếu không đáp ứng, tích góp nửa đời của hắn sẽ tan thành mây khói, hắn tuyệt đối không cam lòng.

- Được, Long Trần ta thề, nếu Tôn trưởng lão có thể mua đầy đủ không sai không thiếu một món đồ trên danh sách, ta nhất định sẽ giao thứ cầm trong tay cho Tôn trưởng lão, nếu vi phạm lời thề này, trời giáng sét đánh chết!

Long Trần trầm giọng nói.

Cái gọi là trời giáng sét đánh chết là một loại lời thề cực kỳ âm độc ở dân gian rồi.

Thấy Long Trần thề rồi, Tôn trưởng lão hít sâu một hơi, cầm tờ danh sách xoay người bước đi.

Chỉ có điều khi Tôn trưởng lão đi, sắc mặt cực kỳ khó coi, giống như là cha chết mẹ chết, âm trầm tới khiếp người.

- Long Trần, ngươi rốt cuộc đang làm gì thế, nhìn ghê quá.

Đường Uyển Nhi đã quên chuyện xấu hổ ngày hôm trước, vẻ mặt lo lắng nói.

Vừa rồi Tôn trưởng lão đã mấy lần sắp bùng nổ, Đường Uyển Nhi khẩn trương vô cùng, thiếu chút nữa thì ra tay trước.

Thanh Ngọc cũng sợ quá, dù sao nàng ta cũng không phải Diễn Đạo Giả, chỉ là một đệ tử nội môn bình thường, không thể ngăn cản uy áp trên người Tôn trưởng lão, sắc mặt vẫn có chút tái nhợt.

- Không có gì, lão gia hỏa này muốn bái ta làm thầy, trên đời này nào có nhiều chuyện tốt như vậy, nói bái là bái à?

Ta an bài một chút nhiệm vụ cho hắn, nếu khiến ta hài lòng, ta sẽ cho hắn chút ngon ngọt, cho phép hắn làm đệ tử ký danh của ta.

Không ngờ tên hỗn đản này vừa làm ra được một chút thành tích liền đòi thêm lợi ích từ chỗ ta, đúng là buồn cười.

Long Trần lại bắt đầu há miệng nói hưu nói vượn.

Đường Uyển Nhi đương nhiên sẽ không tin lời Long Trần, có chút hoài nghi nhìn Hắc Cáo Thạch trong tay Long Trần, bỗng nhiên vẻ mặt như hiểu ra gì đó:

- Thì ra là thế.

- Bảo sao ngươi lúc đó lại cười âm hiểm như vậy, quả nhiên bị ta đoán trúng, Long Trần, ngươi thật sự muốn lừa Tôn trưởng lão à? Ngươi không sợ hắn trở mặt sao?

Đường Uyển Nhi lo lắng nói.

Nàng ta biết tính cách của Long Trần, đã không lừa thì thôi, một khi đã lừa thì kiểu gì cũng là lừa người ta tới chết, khi vừa vào biệt viện, nàng ta đã lĩnh giáo rồi, Tề Tín chính là bị hắn lừa tới thảm.

- Nói lừa thì khó nghe quá, chúng ta đây là làm giao dịch rổ giá rõ ràng, ta truyền công pháp của ta cho hắn, sao có thể nói là lừa được.

Long Trần lắc đầu, chính khí lẫm liệt nói.

- Ta không tin, ánh mắt của ngươi đã bán đứng ngươi rồi, trên mặt của ngươi rõ ràng đang viết: Người lừa chính là ngươi!

Đường Uyển Nhi bĩu môi nói.

Long Trần cả kinh:

- Không thể nào, thật sự rõ ràng như vậy à?

Đường Uyển Nhi và Thanh Ngọc lập tức bị Long Trần chọc cho bật cười, lo lắng trong lòng cũng vơi đi không ít, Đường Uyển Nhi đánh nhẹ Long Trần một cái, nén cười nói:

- Không được linh tinh, đang nói chính sự với ngươi đó.

Long Trần có chút oan uổng nói:

- Ta cũng đang nói chính sự mà.

- Ngươi thật sự định giao công pháp từ đầu chí cuối của ngươi cho hắn à?

Đường Uyển Nhi lấy làm lạ họ.

- Đương nhiên.

- Ta vẫn không tin.

Đường Uyển Nhi lắc đầu nói.

- Ta đúng là muốn truyền hết công pháp cho hắn, có điều, phải xem hắn có cái mạng này không đã.

Long Trần thở dài nói.

Nhìn vẻ mặt cao thâm mạc trắc của Long Trần, Đường Uyển Nhi có chút khó chịu, nhắc nhở:

- Ta nói ngươi nhé, đừng đùa với lửa, nguy hiểm lắm.

Long Trần nhìn Đường Uyển Nhi, chớp chớp mắt nói:

- Ta cũng nói với ngươi nhé, đừng đùa với lửa, nguy hiểm lắm.

Lời nói giống nhau, nhưng từ trong miệng Long Trần nói ra, lại tràn ngập ý tứ, ám muội Đường Uyển Nhi lập tức nhớ tới cảnh tượng hai người hôn nhau lúc trước, lại xấu hổ tới mặt đỏ như táo chín, ôm mặt chạy về phòng, đóng chặt cửa phòng lại.

- Ta cũng nói với ngươi nhé, đừng đùa với lửa, nguy hiểm lắm.

Vẻ mặt Thanh Ngọc tỷ đầy nghiêm túc nhìn Long Trần, trịnh trọng cảnh cáo.

Long Trần toát mồ hôi, lần này toi rồi, ta đúng là tự đào hố chôn mình, vội vàng cung kính nói:

- Vâng, cẩn tuân lời dạy bảo của Thanh Ngọc tỷ!

Hai ngày sau, Long Trần tiếp tục luyện hóa thuốc bột, trong đoạn thời gian này, toàn bộ biệt viện đều là một mảng tĩnh mịch.

Bởi vì bất kể là đệ tử mới hay là đệ tử cũ, đều đang bế quan, không tới một tháng thì trên cơ bản sẽ không đi ra.

Bọn họ phải tiêu hóa lợi ích mà chiến đấu lần này mang đến, mượn cơ hội này để căn cơ của mình vững chắc hơn, đồng thời tôi luyện đạo tâm của mình.

Hai ngày sau, Tôn trưởng lão đã trở lại.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 25%👉
Combo Full lượt đọc giảm 51%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (4)