Quách Nhiên nói xong, quệt một cái lên không gian giới chỉ, xuất hiện một cây cự nỏ, không khác gì cung nỏ bình thường, nhưng đoạn đầu của cánh cung không ngờ là thẳng.
Trên cánh cung là một dây cung màu vàng, mà hai đầu cánh cung, không ngờ buộc hai vòng lăn tròn tròn, dây cung quấn lộn xộn lên cánh cung, khiến người ta nhìn mà không hiểu gì.
Toàn bộ cự nỏ có chiều dài bảy thước, độ cao xấp xỉ với người thường, thân nỏ toàn bộ đều được đả tạo từ Bách Luyện Tinh Cương, chỉ nhìn một cái là biết trọng lượng của nỏ này là vô cùng kinh người.
Quách Nhiên lấy ra cây nỏ cực lớn đó, vẻ mặt đắc ý, vốn muốn bày ra mấy tư thế vô cùng khệnh khạng, có điều cự nỏ này quá nặng, chỉ có thể đặt xuống đất.
- Khụ khụ, lão đại, nỏ ta mới thiết kế này tên là Phá Hư, ngươi giúp ta bắn một tên đi.
Quách Nhiên có chút xấu hổ nói.
Long Trần dở khóc dở cười:
- Không thể nào, ngươi ngay cả nỏ mà ngươi chế tạo ra cũng không cầm được, vậy thì đối dịch kiểu gì? Ngươi không thể thiết kế nhẹ một chút à?
Quách Nhiên lộ ra vẻ mặt đau khổ, nói:
- Ta cũng muốn thiết kế nhẹ một chút lắm, nhưng để đề thăng uy lực, cường độ của thân nỏ phải đạt tới mức này, nếu không thì căn bản không đạt được hiệu quả dự tính.
- Được rồi, vậy để ta tử.
Long Trần vươn tay ra cầm cự nỏ lên, vào tay trầm xuống, chẳng trách Quách Nhiên đã là Dịch Cân cảnh cũng không cầm được, cự nỏ này không ngờ phải nặng tới bảy tám vạn cân.
- Cừ thật, quả thật đủ nặng, nhưng uy lực đừng khiến ta thất vọng.
Long Trần áng áng thử, tuy đối với hắn mà nói thì không tính là gì, nhưng đối với cường giả Dịch Cân cảnh bình thường thì lại căn bản là không thể cầm lên được.
- Lão đại yên tâm đi, ngay cả Thương Minh tiền bối cũng khen phát minh này của ta không dứt miệng.
Quách Nhiên có chút đắc ý nói.
- Thương Minh tiền bối đã xem qua cái nỏ này của ngươi rồi à?
Long Trần sửng sốt.
- Không phải sao, hắn còn khen ta nữa?
Quách Nhiên đắc ý nói.
- Hắn nói gì
Lão nhân gia hắn nói, con bê này không tồi, ê, lão đại, ngươi đừng khinh bỉ ta, Thương Minh tiền bối chính là Chú Khí Đại Sư số một của biệt viện, có được lời khen của hắn cũng không dễ dàng gì đâu.
Thấy vẻ mặt khinh bỉ của Long Trần, Quách Nhiên có chút không phục nói.
- Thế cũng là không tồi rồi, Thương Minh tiền bối tính tình cao ngạo, quả thật không dễ dàng khen người, có thể nói ngươi là con bê cũng coi như là một loại khẳng định đối với ngươi rồi.
Long Trần gật đầu nói.
- Đó là đương nhiên, lúc ban đầu khi ta cho Thương Minh tiền bối xem, sau khi tiền bối khen ta một câu, nói dây cung không được, cho ta mấy dây cung, khà khà, thế là khiến Phá Hư của ta, trở nên cường đại hơn.
Quách Nhiên kích động nói.
Dây cung Thương Minh cho hắn, đều là dùng tơ bí ngân của mình đả tạo ra, bí ngân là một loại kim loại vô cùng mềm mại nhưng dai tới kinh người, dùng để làm dây cung thì không còn gì tốt hơn.
Nhưng bí ngân đó là kim loại cực kỳ quý giá, Quách Nhiên không có tư cách có được, hơn nữa cho dù có được thì với tay nghề gà mờ của hắn cũng không thể gia công được.
Cho nên được dây cung Thương Minh ban cho, đó không chỉ là một loại trân trọng, còn là một loại khẳng định đối với hắn.
Không ngờ Thương Minh cũng xem trọng cái nỏ này như vậy, Long Trần muốn xem muốn xem cái nỏ này, rốt cuộc có gì đáng kinh ngạc.
Vươn tay ra kéo dây nỏ, theo Long Trần vừa dùng sức, hai vòng lăn trên cánh nỏ hơi chuyển động, dây cung vốn loạn thất bát tao cũng bắt đầu chậm rãi căng ra.
- Cừ thật, nguyên lý này của ngươi rất xảo diệu.
Long Trần nhìn ra được Quách Nhiên dùng một loại thủ pháp cực kỳ thủ pháp, thông qua vòng lăn chuyển hoán lực lượng, khi kéo sẽ thoải mái hơn rất nhiều.
Như vậy có thể kéo căng dây nỏ một cách thoải mái, khi dây nỏ được buông ra, vòng lăn trong nháy mắt sẽ hạ xuống, khiến lực lượng của dây cung cường đại hơn, thiết kế này vô cùng xảo diệu.
- Khà khà, lão đại lần trước khi bị sung quân tới Loạn Thạch Hoang Nguyên đã nói với ta, thiên phú của ta bình thường, nếu không tìm lối tắt khác, chỉ có thể tầm thường cả đời.
Về sau ta nghĩ lại cảm thấy lời ngươi nói khẳng định là đúng, con người không thể cứ mãi treo trên một cái cây lệch, dù sao cũng phải tìm mấy cây khác thử xem thế nào. Thế là ta liền say mê thuật cơ quan, tuy ta học đều là cấp nhập môn, có điều ta thật lòng thích thứ này, có đôi khi nằm mơ cũng sẽ mơ thấy mình đang đùa nghịch thứ này.
Lần đại chiến này khiến ta ta nếm được vị ngọt, cho nên ta thề, sau này ta phải làm một Tượng Sư vĩ đại!
Quách Nhiên nói với vẻ tự tin.
Không ngờ Quách Nhiên lại có quyết tâm lớn như vậy, nhớ tới những lời trêu ghẹo lúc trước, Long Trần có chút ngượng ngùng.
- Huynh đệ, xin lỗi, ta không nên mỉa mai ngươi.
Quách Nhiên cười ha ha nói:
- Lão đại nói gì vậy, ta biết là ngươi trêu ta mà.
Long Trần:
- Không, ta rất nghiêm túc.
Quách Nhiên:
- ...
Long Trần cũng không nói đùa nữa, ra sức kéo dây cung về phía sau, khiến Long Trần khiếp sợ là, cho dù có vòng lăn phụ trợ, muốn kéo căng cũng vẫn cần khí lực rất lớn.
Dây nỏ mắc trên rãnh, cánh cung giống như trăng tròn, nhìn cánh cung và dây nỏ căng cứng, bản thân Long Trần cũng cảm thấy da đầu ngứa ran.
Dùng lực lượng như vậy mà bắn mũi tên ra sẽ khiếp người cỡ nào, quả thực là muốn lấy mạng người ta.
- Quách Nhiên, cự nỏ này ngươi tạm thời không dùng được, không có lực lượng hai mươi vạn cân thì đừng hòng kéo căng dây cung.
Long Trần có chút lo lắng nói.
Quách Nhiên đau khổ nói:
- Đây cũng là chỗ khiến ta buồn rầu nhất, linh căn của ta bình thường, nhục thân cũng bình thường, linh hồn cũng bình thường, cộng lại với nhau thì chính là vô cùng bình thường.
Hiện giờ làm ra một cái Phá Hư Nỗ trâu bò siêu cấp, vốn tưởng rằng có thể diệt sát một hai Diễn Đạo Giả, thành tựu bá nghiệp vương giả, nhưng... Ta con mẹ nó không ngờ lại không cầm nổi, đúng là sinh ra vĩ đại mà sống thì uất nghẹn.
- Có thể diệt sát Diễn Đạo Giả á?
Long Trần giật mình.
Quách Nhiên nói một cách cực kỳ tự tin:
- Hiện tại vẫn chỉ là sơ hình, đang ở giai đoạn thực nghiệm, có điều ta tin một khi ta hoàn thiện nó hơn, tuyệt đối có thể diệt sát Diễn Đạo Giả.
- Lão đại, ta đưa nỏ tiễn cho ngươi.
Quách Nhiên nói xong, từ trong động phủ khiêng ra một cây nỏ tiễn, Long Trần nhìn kỹ, đây đâu phải là nỏ tiễn gì chứ, rõ ràng chính là một cây đoản thương mà.