Cửu Tinh Bá Thể Quyết

Chương 548: Cửu văn trấn hồn ngọc (2)

Chương Trước Chương Tiếp

Ta muốn dồn hết toàn lực bồi dưỡng Long Trần, hừ, những Diễn Đạo Giả của biệt viện khác thì tính là gì, ta rất chờ mong tình cảnh Long Trần ở đại hội lần sau sẽ đánh cho bọn họ răng rơi đầy đất.

- Ngài đây là đánh bạc tới nghiện rồi đấy.

Đồ Phương có chút bất đắc dĩ nói.

- Đúng là nghiện thật, ta cảm thấy gần đây bình cảnh của ta thả lỏng rất nhiều, ta có thể phải bế quan trùng kích bình cảnh, lần này ta cảm thấy có ba thành có thể thành công.

Trong ánh mắt Lăng Vân Tử hiện lên một tia tự tin, nói.

- Cao vậy à?

Đồ Phương giật mình.

- Lần này Long Trần giành được đại thắng, dẫn tới châm ngòi cả lòng tin của ta, hừ, nếu lần này ta thành công, tới đại hội lần sau, ta sẽ hung hăng tát vào mặt mo của đám già kia.

Lăng Vân Tử hừ lạnh một tiếng, nói.

- Ái chà, đúng rồi, quên nói với Long Trần, chuyện xin đệ tử cấp chí tôn, ngàn vạn đừng nói với Thương Minh tiền bối, nếu không Thương Minh tiền bối mà biết, nhất định sẽ giết tới phân viện của họ.

Đồ Phương bỗng nhiên vỗ đùi nói.

- Ngươi lo xa rồi, Long Trần không phải người lắm miệng, ta tin hắn sẽ không nói chuyện này với bất kỳ ai.

Lăng Vân Tử lắc đầu nói.

- Hiện tại ta cần bế quan, chuyện trong biệt viện giao cho ngươi, nhớ kỹ, cung cấp tất cả tiện lợi cho Long Trần, cho dù là vét sạch biệt viện thì cũng phải thỏa mãn hắn.

Lăng Vân Tử nói.

Có điều nói là nói như vậy, với tính tình của Long Trần, hắn tuyệt đối sẽ không làm ra chuyện quá đáng gì đâu.

Đồ Phương gật đầu, bỗng nhiên nói:

- Vậy bên Tôn trưởng lão...

- Kệ đi, ngươi đừng quản, Long Trần muốn làm gì thì làm, đây đều là mạng của hắn.

Đồ Phương ra khỏi động phủ của Lăng Vân Tử, nhìn cảnh sắc biệt viện biệt viện, tuy cảnh vật vẫn như trước, nhưng Đồ Phương có cảm giác, toàn bộ biệt viện đang phát sinh biến hóa nghiêng trời lệch đất.

Sau khi Long Trần quay về Thiên Địa Hội, toàn bộ đệ tử biệt viện đều đã tập trung trước cửa Thiên Địa Hội, dọn xong rượu thịt, chỉ chờ Long Trần trở về.

Sau khi Long Trần về, các đệ tử đều hoan hô, tâm tình của Long Trần vốn đang ức chế, bởi vì sự nhiệt tình của mọi người mà lập tức mất sạch.

- Lão đại, ta nói với ngươi nhé, đám tiểu tử này đang mưu đồ bí mật chuốc say ngươi đó.

Quách Nhiên ở trong đám người nhìn thấy Long Trần đi tới, vẻ mặt nịnh nọt nói.

- Mẹ nó, Quách Nhiên, tiểu tử ngươi đúng là phản đồ, nhanh như vậy đã làm phản rồi.

Có người không khỏi cả giận nói.

-Đùa gì thế, ta tuyệt đối là một lòng với lão đại, sao có thể thông đồng làm bậy với các ngươi.

Quách Nhiên mặt không đỏ thở không gáp, vẻ mặt chính nghĩa lẫm nhiên nói.

Long Trần nhìn trận trượng này, làm sao còn không biết là có chuyện gì? Cười ha ha nói:

- Không phải là uống rượu thôi à? Long Trần ta đã sợ ai bao giờ đâu? Nào, ta và Quách Nhiên sẽ đấu với các ngươi.

Mọi người thấy Long Trần đã biết mục đích, không ngờ vẫn lập tức đáp ứng, phần hào khí này giống hệt với Long Trần khi ở trên chiến trường, không khỏi đều phát ra một tiếng hoan hô.

- Nào, chuốc say Long Trần đi.

- Các huynh đệ, lên.

Đám nữ tử Đường Uyển Nhi, Diệp Tri Thu cho dù không thích uống rượu, cũng đều cười dài bưng bát rượu, tùy thời chuẩn bị xông lên.

Trận đại chiến này này giành được thắng lợi cũng không phải dễ dàng gì, đệ tử biệt viện hy sinh hơn nửa, mọi người vừa hưng phấn, đồng thời cũng rất đau lòng.

Sau khi trở về, mọi người đều vẫn duy trì trầm mặc, lần này Long Trần trở về, mọi người lại tìm được chủ tâm cốt, thề phải uống thống khoái với Long Trần, đây cũng là một loại phát tiết.

Quách Nhiên thấy Long Trần không ngờ đã biết rõ mục đích của mọi người lại vẫn không kéo bè kéo cánh, hoàn toàn khác với dự tính của hắn.

Lúc ban đầu hắn cho rằng, Long Trần sẽ kéo các huynh đệ của Thiên Địa Hội đứng thành một hàng, huyết chiến với người khác.

Nhưng hiện giờ trên chiến trường lại chỉ có một mình mình và Long Trần, mặt hắn tái đi, tửu lượng của hắn không lớn hơn sức ăn là bao, tuyệt đối có thể là uống tới chết.

Quách Nhiên bỗng nhiên kêu to một tiếng:

- Các huynh đệ, vừa rồi ta đã thành công đánh vào nội bộ của kẻ địch, thăm dò hư thật của kẻ địch, biết được Long Trần chỉ có một mình, không hề có ngoại viện, các huynh đệ, đừng sợ, theo ta cùng xông lên.

- Nào, lão đại ta kính ngươi một chén.

Quách Nhiên bưng một chén rượu, mặt không đỏ nói.

- Mẹ nó, Quách Nhiên ngươi càng lúc càng vô sỉ!

Long Trần không khỏi mắng.

- Lão đại, cái này không phải là học của ngài à, hảo hán không chịu cái thiệt trước mắt.

Quách Nhiên thấp giọng nói xong liền nâng cốc uống cạn.

Hăng hái nói:

- Các huynh đệ, đến đây đi, Quách Nhiên ta đánh xong trận đầu rồi, còn lại thì trông vào các ngươi.

- Ngươi cút đi.

Một bàn tay tóm lấy Quách Nhiên rồi kéo ra, Cốc Dương xuất hiện trước mặt Long Trần:

- Cốc Dương ta tự thấy mười ta cũng không đánh lại lại một mình ngươi, có điều ta không tin tửu lượng của ta cũng không bằn ngươi, nào, chúng ta uống trước mười vò.

Long Trần cười ha ha, cũng không nhiều lời, chỉ cần có người rượu, bất kể ngươi là dùng bát hay là dùng bồn rửa mặt, ngươi uống bao nhiêu thì ta sẽ uống bấy nhiêu.

Lần này khác với uống rượu cùng bọn Thạch Phong, Hầu Tử ngày xưa, lần trước Long Trần cố ý không vận khí hộ thể, nếu không rất bắt nạt người ta.

Nhưng lần này mọi người đều là cao thủ, hắn mặc kệ. Tuy lúc ban đầu đều hô khẩu hiệu chuốc say Long Trần, nhưng ai đợi được uống lần lượt, thế là liền bắt đầu kính nhau, cuối cùng mọi người đều trực tiếp nằm trên đất mà ngủ.

Long Trần cũng lại uống tới ngắt mạch thêm một lần, ngủ hai ngày hai đêm, Long Trần mới khôi phục tinh thần, cảm thấy sau một trận say, cả người thả lỏng hơn rất nhiều, uống rượu cũng vẫn có lợi ích.

Trong động phủ, trong tay Long Trần xuất hiện một tảng đá cổ xưa, trên mặt hiện lên một nụ cười âm hiểm: Nên làm chút chính sự rồi.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 25%👉
Combo Full lượt đọc giảm 51%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (4)