Long Trần biết Sở Dao thiện lương nhất, dứt khoát chịu thua nói.
Quả nhiên, Long Trần vừa giả vờ đáng thương, Sở Dao lập tức bị điểm trúng tử huyệt, thả Long Trần ra.
- Dao nhi tỷ tỷ, đừng tha, tên này giỏi đóng kịch nhất, ngươi đừng để bị hắn lừa.
Đường Uyển Nhi rất hiểu Long Trần, lên tiếng nhắc nhở.
Mắt thấy sắp thành công lại bỗng nhiên bị phá hoại, Long Trần giận dữ:
- Ngươi có lầm hay không thế, đây là chuyện riêng giữa ta và Dao nhi, ngươi dựa vào gì mà nhúng tay?
Nghe thấy chữ "riêng", Sở Dao lập tức thẹn thùng, có điều trong lòng lại lo lắng, Long Trần đối với nàng ta thủy chung đều là vị trí đó.
Tay ngọc của Đường Uyển Nhi lại xoắn thịt ở eo Long Trần, chính khí lẫm liệt nói:
- Dao nhi tỷ tỷ nói, không nàng ta không có mặt, để ta trông ngươi, không cho ngươi trêu hoa ghẹo nguyệt lung tung.
- A, ngươi giao ta cho nàng ta á? Ngươi không sợ nàng ta tự trông tự trộm à? Dao nhi, ta nói với ngươi nhé, nàng ta thèm nhỏ dãi sắc đẹp của ta từ lâu rồi. Ái đau.
Long Trần vừa nói được một nửa, hông lại bị xoắn một cái,.
- Hỗn đản, ai thèm ngươi chứ. Ai thèm nhỏ dãi sắc đẹp của ngươi. Ta trộm cái đầu ngươi.
Đường Uyển Nhi tức quá, nói một câu lại nhéo hông Long Trần một cái.
Sở Dao ở bên cạnh vừa nhìn vừa che miệng cười khẽ, nàng ta biết Long Trần hét như vậy đều là giả vờ, cố ý chọc cho họ vui.
Với nhục thân cường hãn của Long Trần, cho dù là dùng kìm vặn hắn hắn cũng chưa chắc đã thấy đau, Đường Uyển Nhi sao có thể khiến hắn đau được?
Thấy Long Trần phối hợp như vậy, Sở Dao cũng không tiện lại trói hắn, tay ngọc nhẹ nhà thả ra, cột gỗ cứng như sắt thép quấn trên người Long Trần lập tức mềm ra như dây thừng, chậm rãi chui vào trong bùn đất, biến mất không thấy đâu.
Cười cũng cười đủ rồi, Long Trần kéo tay Sở Dao, nghiêm mặt nói:
- , Dao nhi ngươi nhanh như vậy đã quay về Thiên Mộc Cung rồi à? Không chuẩn bị theo ta về Huyền Thiên Biệt Viện ở một đoạn thời gian sao, vừa gặp lại lại phải chia li, ta cảm thấy không nỡ.
Mắt đẹp của mắt đẹp hơi đỏ lên, tay ngọc nhẹ nhàng vuốt ve hai má Long Trần, ôn nhu nói:
- Ta cũng không nỡ, nhưng ta muốn có thể luôn thủ hộ bên cạnh ngươi thì cần không ngừng đề thăng thực lực của mình.
Lần này quay về Thiên Mộc Cung, sau khi trải qua lần đại chiến này, sư phụ đáp ứng sẽ truyền thụ cho ta quyển đầu tiên trong Thiên Mộc Thánh Điển.
Đó là bí mật bất truyền của Thiên Mộc Cung chúng ta, vô cùng cường đại, sư phó nói nếu ta có thể tu tập Thiên Mộc Thánh Điển, sẽ khiến chiến lực của ta trở nên cường đại chưa từng có!
Long Trần chỉ có thể gật đầu, đây cũng là chuyện bất đắc dĩ, tu hành chính là một hồi tranh nhau qua đò, phải tranh thủ tất cả thời gian để đề thăng lực lượng của mình, nếu không sẽ bị người khác đẩy xuống nước.
- Đúng rồi, về Cửu Lê Bí Cảnh, Dao nhi ngươi biết được bao nhiêu?
Long Trần hỏi, Long Trần chỉ nghe nói tới Cửu Lê Bí Cảnh, nhưng cụ thể thì không rõ.
Đường Uyển Nhi cũng rất hiếu kỳ, hỏi:
- Nghe nói Cửu Lê Bí Cảnh trăm năm mới mở một lần, cửa vào có kết giới hạn chế, chỉ có cường giả từ Dịch Cân cảnh trở xuống mới có thể đi vào, cường giả Đoán Cốt cảnh cường hành tiến vào sẽ bị kết giới diệt sát. Không biết có phải là thật không?
Sở Dao nghiêm mặt nói:
- Nghe nói kết giới của Cửu Lê Bí Cảnh vô cùng khủng bố, cho dù là cường giả Tiên Thiên cảnh cả gan xông vào, cũng chắc chắn sẽ phải chết.
Sư phụ nói, truyền thuyết về Cửu Lê Bí Cảnh rất nhiều, có người nói đến từ vực ngoại, là thế giới thời không đối lưu trùng kích xuống mà hình thành.
Cũng có người nói, đó là thế giới mà đại thần viễn cổ sáng tạo ra, ẩn trong kẽ hở của thế giới này.
Còn có cách nói, đó là một bộ phận thân thể của đại thần, lại có người nói, Cửu Lê Bí Cảnh là một góc vỡ ra của cửu thiên lúc chư thần chi chiến.
Tóm lại có rất nhiều cách nói, huyền diệu khó giải thích, không ai biết lai lịch chân chính của Cửu Lê Bí Cảnh, ngay cả tên của nó cũng là từ đời này qua đời nọ truyền xuống.
Cụ thể vì sao gọi là Cửu Lê Bí Cảnh thì không ai biết nguyên nhân chân chính, có điều có một điểm là thật, sư phó nói, Cửu Lê Bí Cảnh này đã tồn tại cực kỳ lâu rồi, bên trong tự thành thế giới, có rất nhiều dị thú trong truyền thuyết sinh tồn.
Nghe sư phó nói, bên trong cơ duyên vô số, nếu mạng đủ cứng, thậm chí có thể có được bảo bối cấp nghịch thiên.
Trước nay có không ít đệ tử tiến vào Cửu Lê Bí Cảnh, ở bên trong có được lợi ích cực lớn, cho nên, Cửu Lê Bí Cảnh là vùng giao tranh của hai đạo chính tà.
Long Trần giật thót, không ngờ lai lịch của Cửu Lê Bí Cảnh này lại thần bí như vậy, nhưng không biết vì sao, mỗi lần nghe thấy mấy chữ Cửu Lê Bí Cảnh này, Phong Phủ Tinh của Long Trần sẽ vận chuyển điên cuồng.
- Cho nên Long Trần, lần này ngươi phải nỗ lực, đến lúc đó cường giả đỉnh cao nhất của Thất châu bát địa sẽ tụ tập ở Cửu Lê Bí Cảnh, cao thủ đầy rẫy, diễn đạo hoành hành, thiên kiêu vô số.
Trong Cửu Lê Bí Cảnh, giữa đệ tử hai đạo chính tà, cho dù không tranh đoạt bảo vật, cũng sẽ phát sinh đại chiến kinh thiên.
Hơn nữa chắc ngươi cũng biết, trong chính đạo cũng không phải tất cả mọi người đều đồng lòng, đến lúc đó không chỉ phải phòng bị tà đạo, còn phải phòng bị chính đạo ở sau lưng hạ độc thủ.
Long Trần gật đầu, hắn biết Sở Dao thiện lương, một câu cuối cùng khẳng định không phải là tự nàng ta nghĩ ra, khẳng định là sư phụ nàng ta dặn dò.
- Để có thể khiến ngươi an tâm tu luyện, ta sẽ nói với ngươi một bí mật.
Trong mắt đẹp của Sở Dao bỗng nhiên hiện lên một nét cười.