Cửu Tinh Bá Thể Quyết

Chương 540: Lễ vật đặc thù (2)

Chương Trước Chương Tiếp

- Doãn La đó quả thật khủng bố, đặc biệt trong cơ thể hắn không ngờ dung hợp Tiên Thiên Tinh Huyết, tuy hắn vẫn chưa thể nắm giữ, có điều theo tu vi gia tăng, hắn dần dần sẽ sinh ra quyền khống chế đối với Tiên Thiên Tinh Huyết

Như vậy hắn có thể dùng Tiên Thiên Tinh Huyết trong cơ thể để dẫn động Thiên địa chi lực công kích, sự công kích của Thiên địa chi lực thật sự quá khủng bố.

Lần trước trên chiến trường, chắc là hắn vẫn chưa quá quen thuộc với Tiên Thiên Tinh Huyết của mình, sợ dẫn tới Thiên địa chi lực phản phệ mà chết, cho nên không dám vận dụng quá nhiều lực lượng.

Nhưng cho dù là vậy, uy lực của một kích đó các ngươi cũng nhìn thấy rồi đấy, quả thật quá cường đại!

Sở Dao nhớ tới một kích cuối cùng của Doãn La, vẫn cảm thấy nghĩ lại mà sợ, một kích đó quá khủng bố.

Lần này Doãn La bị thương, rút kinh nghiệm xương máu, tuyệt đối sẽ liều mạng tu hành, hy vọng có thể trảm sát Long Trần trong Cửu Lê Bí Cảnh để đòi lại cái nhục chặt chân.

- Long Trần, với chiến lực của ngươi, nếu đột phá đến Dịch Cân cảnh, cho dù không thể kích sát Doãn La, nhưng tự bảo vệ mình chắc cũng không có vấn đề gì.

Nhưng trước khi tiến vào Cửu Lê Bí Cảnh, nếu không thể đột phá Dịch Cân cảnh, vậy sẽ nguy hiểm.

Đường Uyển Nhi cũng có chút lo lắng nói.

Lần này sở dĩ Long Trần có thể giành được toàn thắng, toàn là dựa vào bí thuật của Sở Dao, dùng linh khí cuồn cuộn như biển để chống đỡ cho hắn.

Nếu không có Sở Dao, đừng nói là kịch chiến Doãn La, ngay cả vị trưởng lão tà đạo kia cũng đã kích sát hắn rồi.

Long Trần cũng biết sở đoản của mình, hắn có hai chỗ đau lớn nhất, một là cảnh giới, hai là năng lượng không đủ.

Tuy so với đệ tử cấp hạch tâm bình thường mà nói, năng lượng trong Phong Phủ Tinh của hắn tuyệt đối không kém bất kỳ ai.

Nhưng Phong Phủ Chiến Thân và Khai Thiên của Long Trần đều là nhà giàu ăn lương lính, tuy chiến lực vô biên, nhưng thời gian kéo dài quá ngắn.

Cho nên hiện tại ở trước mặt Long Trần có hai con đường, một là mau chóng đề thăng, tu vi đột phá đến Dịch Cân cảnh.

Hai là ngưng tụ ra tinh thứ hai trong Cửu Tinh - Ngọc Hành Tinh, Long Trần tin, chỉ cần ngưng tụ ra Ngọc Hành Tinh, gia trì lực lượng của hai tinh, sẽ khiến chiến lực của hắn cường đại và kéo dài hơn.

Mà đối với chiến kỹ, Long Trần ngược lại không cần lắm, bởi vì linh khí của hắn căn bản không chống đỡ được nhiều tiêu hao như vậy.

Mấu chốt là Long Trần bị kẹt ở bình cảnh, hắn không biết lúc nào mới có thể đột phá xiềng xích, tiến vào Dịch Cân cảnh.

Bình cảnh này là khó có thể nói rõ, rõ ràng đã tới Ngưng Huyết đỉnh phong rồi, nhưng lại không thể đột phá, khiến Long Trần có cảm giác căm tức.

Nhưng Long Trần biết, chuyện như vậy là không gấp được, so với phân cao thấp với bình cảnh, chẳng thà đi thu tập tài liệu của Ngọc Hành Đan để ngưng tụ Ngọc Hành Tinh.

Lần này kích sát được nhiều cường giả tà đạo như vậy, nhất định có thể đổi được rất nhiều tài nguyên, Long Trần không cần thứ gì khác, cái duy nhất hắn cần chính là dược liệu luyện chế Ngọc Hành Đan.

Chỉ cần thu thập đủ, bất kể được bao nhiêu, trước tiên nhất định phải luyện chế ra mấy viên đã, cho dù ngưng tụ ra sơ hình của Ngọc Hành Tinh cũng tốt.

Long Trần có một loại dự cảm, một khi mình mở ra được Ngọc Hành Tinh, nhất định sẽ khiến chiến lực của mình đề thăng điên cuồng.

Thấy sắc mặt Long Trần có chút ngưng trọng, Sở Dao không muốn tạo cho Long Trần áp lực lớn như vậy, liền kéo tay Long Trần, nói:

- Hôm qua ngươi tới Luyện Dược Sư Công Hội và Hoa Vân Các kia làm gì thế?

Ngày hôm qua Long Trần dù rất bận rộn vẫn giành thời gian chạy tới hai nơi đó một chuyến, Sở Dao và Đường Uyển Nhi thì ở với mẫu thân của Long Trần, không đi theo, không biết hắn làm gì.

Long Trần cười khà khà nói:

- Tới Luyện Dược Sư Công Hội một chuyến, bái phỏng hội trưởng mới một chút, dù sao hắn cũng vô cùng chiếu cố Long gia chúng ta, không tới một chuyến thì quá thất lễ.

Ngoài ra ta hỏi thăm hội trưởng mới một chút về chuyện Luyện Dược Sư Công Hội.

Về phần Hoa Vân Các, chủ yếu là đi xem chỗ họ có thứ mà ta cần hay không, khà khà, thật đúng là để ta mua được rồi.

Trong tay Long Trần có thêm một viên đá đen xì to bằng quả trứng ngỗng, bên trên bao phủ văn lộ, cổ xưa lộ ra khí tức tang thương.

Nhị nữ hơi sửng sốt, vươn tay ra cầm lấy viên đá cổ quái trong tay Long Trần, nhìn cả nửa ngày vẫn không nhìn ra viên đá này có bí mật gì.

- Nhìn thì rất cổ xưa, văn lộ chắc là thiên nhiên, mang theo một loại khí tức viễn cổ, có điều hình như chẳng có chỗ nào khác đặc biệt cả.

Sở Dao có chút nghi hoặc nói.

Long Trần ra vẻ thần bí nói:

- Không nhìn ra chỗ đặc biệt khác, kỳ thật cũng là bình thường, dù sao các ngươi cũng còn nhỏ, để ta nói với các ngươi nhé, viên đá này đặc biệt nhất là ở chỗ - nó rất cổ xưa!

- Sau đó thì sao?

Đường Uyển Nhi nói.

- Hết rồi.

- Ngươi đùa chúng ta đấy à?

Đường Uyển Nhi nói với vẻ khinh bỉ.

Long Trần cười khà khà, cũng không nói gì, nhẹ nhàng vuốt ve viên đá này, trong mắt toàn là thần sắc hài lòng, có điều sao nhìn nụ cười trên mặt Long Trần, luôn cảm thấy khiến người ta có một loại cảm giác sởn gai ốc.

- Long Trần, ngươi không phải là muốn đi chơi xấu ai đấy chứ?

Sở Dao rất hiểu Long Trần, không khỏi hỏi thử.

- Đâu có.

Long Trần lắc đầu, vẻ mặt quang minh chính đại, nói:

- Long Trần ta sao có thể là loại người đó, đây là một kiện lễ vật ta muốn tặng cho người ta.

Nhưng Sở Dao và Đường Uyển Nhi đều không tin lời Long Trần, bởi vì nụ cười trên mặt Long Trần lúc trước thật sự là rất xấu xa.

Đường Uyển Nhi bỗng nhiên bừng tỉnh đại ngộ, nói:

- Ta dường như biết Long Trần muốn tặng lễ vật cho ai rồi.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 25%👉
Combo Full lượt đọc giảm 51%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (4)