Cửu Tinh Bá Thể Quyết

Chương 539: Lễ vật đặc thù (1)

Chương Trước Chương Tiếp

- A Man, từ khi bắt đầu tiến vào đế đô ngươi đã không ngừng ăn, ngươi không cảm thấy no sình bụng à?

Đường Uyển Nhi nhìn A Man với vẻ khiếp sợ, nói.

Từ sau khi A Man tiến vào đế đô vẫn không ngừng ăn thịt, đúng vậy chính là ăn không ngừng, ăn mấy ngày mấy đêm.

Có đôi khi A Man mệt quá, ngủ không tới nửa canh giờ lại sẽ tỉnh vì đói, tiếp tục cắm đầu ăn, Đường Uyển Nhi và Sở Dao thấy mà cũng phải choáng váng.

A Man khổ sở nói:

- Biết làm sao được, những thịt này căn bản không có năng lượng gì cả, ăn không ngừng mới có thể triệt tiêu sự tiêu hao của ta, bằng không thì ta ngay cả đi cũng không đi nổi.

Chỉ có Long Trần biết, đối với A Man mà nói, ăn chính là một loại tu hành, ăn càng nhiều thì tu hành càng nhanh.

Mà những thịt bò bình thường này chỉ có thể miễn cưỡng duy trì vận hành sinh cơ của hắn, căn bản không cung cấp được năng lượng gì cho hắn.

Nhưng nếu A Man không ăn, hắn lập tức sẽ phải nằm xuống, mỗi tế bào trong thân thể hắn không được tẩm bổ thì sẽ bãi công.

Vù.

Bỗng nhiên một con cự mãng to như thùng như nước lao tới mọi người, đó là một con ma thú cấp một.

Ma thú máu lạnh cấp thấp chỉ số thông minh rất thấp, ngay cả tu vi của mọi người cũng không cảm ứng được, Tiểu Tuyết ở bên cạnh mọi người chính là ma thú cấp ba, nó không ngờ cũng dám tập kích.

Nhìn thấy thấy con cự mãng đó, hai mắt A Man lập tức sáng lên, đồ ăn đưa tới cửa, điều này khiến hắn mừng như điên.

Phập.

Đường Uyển Nhi vươn tay ra, cong tay búng một cái, một đạo phong nhận nho nhỏ bay ra, trực tiếp xuyên thủng đầu cự mãng đó, dư thế không giảm dư thế không giảm, trực tiếp chọc một tảng đá to ở xa xa ra một cái lỗ to bằng nắm đấm.

Khiến Long Trần khiếp sợ là, cái lỗ đó bóng loáng như dao cắt, một kích thuận tay của Đường Uyển Nhi không ngờ có thể xuyên thủng nham thạch cứng rắn giống như cắt đậu hủ.

A Man cũng mặc kệ con cự mãng này là chết như thế nào, hắn chỉ cần biết, con cự mãng này sắp chui vào bụng hắn.

- A Man, để ta gia công cho ngươi một chút.

Thấy A Man muốn động thủ, Long Trần vội vàng cản lại, hắn biết, lúc này A Man cơ hồ đã đói tới sắp điên rồi rồi, hắn chẳng quan tâm khẩu vị hay không khẩu vị, trực tiếp muốn ăn sống.

Nếu là mình thì cũng thôi, nhưng sợ Sở Dao và Đường Uyển Nhi có chút không thích ứng, liền lấy ra một cái giá nướng, lột da cự mãng, rửa sạch rồi đặt lên giá để quay.

Tay vẫy một cái, hỏa diễm màu lam nhạt bay ra, nháy mắt đã cắn nuốt thi thể của cự mãng.

Thú hỏa của Long Trần cực kỳ cường đại, nếu không phải cực lực khống chế, cự mãng như vậy trong nháy mắt sẽ cháy thành tro.

Có điều Long Trần thân là Đan tu, Linh hồn chi lực cực kỳ cường đại, khống chế hỏa hậu là chiêu số cơ bản nhất của hắn, chỉ cần mấy hơi thở là đã nướng cho cự mãng ngoài giòn trong mềm, mùi thịt phả vào mũi.

Long Trần lấy dao ra cắt một miếng to, chia ra với Đường Uyển Nhi và Sở Dao, về phần bộ phận còn lại thì chính là của A Man và Tiểu Tuyết.

Có điều Tiểu Tuyết rất là biết điều, biết A Man đói quá rồi, chỉ ăn một chút thì dừng, thịt còn lại toàn bộ bị A Man nuốt vào bụng.

Thịt trăn nướng rất ngon, tuy không bỏ thêm gia vị gì, nhưng nhị nữ vẫn ăn mà khen không dứt miệng.

- Đáng tiếc không mang theo Kỳ Lăng Ngư, nếu không Dao nhi tỷ tỷ có thể được ăn no bụng rồi.

Đường Uyển Nhi có chút tiếc nuối nói.

Long Trần cắn một miếng thịt rắn, đột nhiên hỏi:

- Ta lạ lắm, ngươi gọi Dao nhi là tỷ tỷ, Dao nhi lại gọi ngươi là tỷ tỷ, hai người các ngươi rốt cuộc ai là tỷ tỷ, ai là muội muội?

Sở Dao cười Sở Dao, trên mặt hiện lên một tia giảo hoạt, nói với Long Trần:

- Ngươi cảm thấy hai người chúng ta ai lớn hơn? Ai nên làm tỷ tỷ?

Long Trần sửng sốt, thấy nhị nữ đều nhìn mình không chớp mắt, lập tức minh bạch, những lời này chỉ sợ không dễ trả lời, đây là một cạm bẫy câu chữ, làm không tốt sẽ đắc tội với người ta.

Có điều Long Trần là nhân vật gì, sao lại thấy cạm bẫy mà vẫn nhảy vào? Mắt từ đó mặt hai người di chuyển tới dáng người mạn diệu của hai người, nhìn cả nửa ngày, khiến cho nhị nữ mặt đỏ tai hồng, Long Trần mới thở dài nói:

- Dáng người của hai vị đều nẩy nở như vậy, không cởi quần áo ra thì ta thật sự không phân biệt ra được hai người rốt cuộc là ai lớn hơn?

Mặt Nhị nữ đỏ tới cơ hồ sắp ứa ra nước, cùng xì một tiếng, giận dữ nói:

- Lưu manh.

- Không đứng đắn.

Long Trần thì kiêu ngạo cười to, đồng thời ăn đậu hủ của hai nhân vật mỹ nữ, quả thực là một nhạc thú lớn của nhân sinh.

Có điều Long Trần luôn cảm thấy kỳ quái, dựa theo tính cách trước kia của Đường Uyển Nhi, Long Trần dám ngang nhiên ăn đậu hủ của nàng ta như vậy, sớm đã bắt đầu vung quyền đầu đánh tới rồi, không chừng còn có thể xông phi mấy cái.

Chẳng lẽ nàng ta bị sự ôn nhu của Sở Dao đồng hóa rồi? Nếu là như vậy thật thì rất không thú vị, sau này khi nhàn rỗi thì biết chọc ai bây giờ.

- Long Trần, lần này trở về ngươi có tính toán gì không?

Sau khi Sở Dao khôi phục lại thì nhẹ giọng hỏi.

Long Trần bỏ nốt miếng thịt cuối cùng vào trong miệng, sau đó lau miệng, cười khổ nói:

- Ta nào có tính toán gì chứ, sau khi trở về thì liều mạng tu hành thôi, cũng không biết lúc nào mới có thể đột phá bình cảnh.

Nếu không với tu vi như vậy, tiến vào Cửu Lê Bí Cảnh, chẳng phải sẽ bị hành hạ như chó à? Đặc biệt là tên gia hỏa gọi là doãn lừa kia.

- Là Doãn La, ngươi đừng có trêu người ta được không?

Một câu của Long Trần thiếu chút nữa khiến Đường Uyển Nhi cười tới đau sốc hông, có chút oán trách nói.

- Ừ, đặc biệt là tên gia hỏa gọi là Doãn La kia, bốn vó bị chặt đứt một vó, ta chắc hắn sẽ không cao hứng, tám chín phần mười muốn ở trong bí cảnh tìm ta tính sổ.

Long Trần thở dài nói.

Sở Dao và Đường Uyển Nhi nghĩ đến sự khủng bố của Doãn La, nụ cười trên mặt biến mất, thay vào đó là một mảng lo lắng.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 25%👉
Combo Full lượt đọc giảm 51%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (4)